Gương mặt mang theo một tia kiều diễm, tăng một phần sẽ giống nữ nhân, giảm một phần thì sẽ nhạt nhẽo, mi rồng mắt phượng, mũi cao môi đỏ, tinh xảo vô song, tuy tinh xảo nhưng đường cong khuôn mặt cứng rắn, cũng giảm nam sự lăng nhiên kiên nghị nên của nam tử.
Đây là một dung nhan cực kỳ mỹ, chỉ sợ những từ miêu tả nhất thế gian cũng thể mô tả hết vẻ Chúa sáng thế thiên vị !
"Huynh! Huynh! Huynh!"
Thẩm Bích Thấm từ đến nay nhanh mềm dẻo miệng nhưng đầu tiên chấn động đến lời, ở mắt chính là quỷ phu ?
Thẩm Bích Thẩm cảm thấy đầu choáng váng, sống thể chết, c.h.ế.t thể sinh, ... Đây là sống lai?
"Muội... Muội bình tĩnh chút, ".
Thấy phản ứng của Thẩm Bích Thấm, Mộ Dung Húc cũng chút hoảng, vươn đôi tay nhẹ nhàng giữ lấy bả vai của Thẩm Bích Thẩm: "Đây mới là bộ dáng chân chính của , lúc là bất đắc dĩ nên mới dịch dung".
"A?"
Dịch... Dịch dung?
Lúc Thẩm Bích Thẩm cũng nên cái gì, thế giới quả nhiên khác với kiếp , thuật dịch dung, khinh công, những thứ thế mà thực sự tồn tại!
Qua thật lâu, Thẩm Bích Thẩm mới Mộ Dung Húc, thần sắc chút cổ quái chậm rãi mở miệng : "Sở... Cho nên cảnh tượng mà tưởng là mơ, tất cả đều là thật sự, ... chính là kẻ trộm chạy phòng của ...?"
"Ù".
Nói tới việc , tuy Mộ Dung Húc bình tĩnh tới cũng nhịn mà mặt già đỏ lên, đây xem như chuyện quang minh lạc nhất mà từng trong đời , , nhưng mà hề thấy hối hận. "Cho nên nụ hôn lúc ..."
Nói tới đây, gương mặt của Thẩm Bích Thẩm cũng đỏ lên, cho nên phía hôn ôm còn cùng chung chăn gối gì đó, tất cả đều là thật sự ?
"Khụ..."
"Mộ Dung Húc!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-651.html.]
Trong lòng Thẩm Bích Thẩm dâng lên sự phẫn nộ, nhịn hung hăng dẫm mu bàn chân của Mộ Dung Húc một cái, đó xoay liền .
Mộ Dung Húc tự đuối lý, mặc dù dẫm một chân cũng dám tức giận, chỉ là khó khăn lắm mới hạ quyết tâm thông báo, thể nó kết thúc như thế?
Vì thế, hề nghĩ ngợi liền duỗi tay kéo Thẩm Bích Thấm , đó đôi tay chống lên mép thuyền, trực tiếp vòng nàng giữa.
Trong mắt hiện lên sự xin , cúi xuống, ngượng ngùng chăm chú Thẩm Bích Thẩm : "Việc đây, ... chỉ là khó kìm lòng nổi, đường đột, ... liền tha thứ cho ".
Cùng là lạnh lùng, nhưng khi nó đổi thành một gương mặt cực kỳ tuấn tú thì ngay cả dễ sắc mê hoặc như Thẩm Bích Thấm cũng ngăn , thật cố gắng mà thất thần. "Ừ."
Vì thế, khi nàng hồn thì thể hiểu mà gật đầu.
Trong lòng Thẩm Bích Thẩm rơi lệ đầy mặt, nam nhân lớn lên yêu nghiệt như quả thực là phạm quy mà, mỹ nhân kế gì đó, quả nhiên là đáng ghét nhất!
"Lợn nhỏ của .."
lúc , giọng thanh triệt thuần mị của Mộ Dung Húc nhẹ nhàng xẹt qua màng tai, tiện đà cho trái tim của Thẩm Bích Thẩm nổi sóng: "Sinh tử ly hợp, cùng thề ước, nguyện cùng nắm tay tới đầu bạc?"
"Mộ Dung ca... Khụ, Mộ Dung Húc, đối với tình cảm yêu cầu cao..."
"Ta ".
Thẩm Bích Thẩm còn hết Mộ Dung Húc cắt ngang, cúi đầu chống cái chán chán của nàng, trong đôi mắt phượng thâm thúy là sự dịu dàng thể khiến đắm chìm trong đó: "Nguyện dùng cả trái tim để đối đãi, nắm tay bao giờ tách , cuộc đời , là đủ ."
Nghe lời , trái tim Thẩm Bích Thẩm kịch liệt run rẩy một chút, vành mắt hề dấu hiệu mà đỏ lên, yết hầu khô khốc, cuối cùng chỉ dựa n.g.ự.c Mộ Dung Húc, bất cứ lời nào.
Thẩm Bích Thẩm nàng còn chỗ để chạy trốn, nàng tìm kiếm lâu như , lời hứa hẹn của Mộ Dung Húc đánh nát lá chắn cuối cùng trong lòng nàng, nàng đắm chìm, hơn nữa, đầu !
"Lê"
Hai ôm đều đắm chìm trong sự yên tĩnh ấm áp , thẳng đến một tiếng chim hót trong trẻo truyền đến, mới hai bừng tỉnh.