"Không việc gì, con chịu ngoài là nương cảm thấy yên tâm , đến đây đến đây, nhanh xuống ." Thẩm Lâm thị lau nước mắt, vẻ mặt vui mừng kéo tay Thẩm Trí Viễn xuống.
"Tam ca, bánh trôi nhân hạt mè mà thích nhất ." Thẩm Kỳ Viễn bên cạnh cũng ân cần múc cho một bát bánh trôi.
"Đa tạ Tứ ."
Nhìn thấy vẻ mặt quan tâm của , trong lòng Thẩm Trí Viễn cảm thấy ấm áp, hốc mắt khẽ nóng lên, trong thời gian , luôn sống ở trong thế giới của bản , quan tâm đến cảm nhận của nhà, khiến nhà đau lòng lo lắng cho , thật sự quá ích kỷ mà.
Sự xuất hiện của Thẩm Trí Viễn khiến trong nhà đều thở phào nhẹ nhõm, cũng khiến bầu khí trong nhà càng thêm phần vui mừng hơn, bữa cơm hôm nay, tất cả đều ăn vui vẻ, thoải mái.
Đợi khi ăn xong bữa tối, Thẩm Trí Viễn đột nhiên đến mặt của Phùng lão, quỳ xuống.
Thấy , đều Thẩm Trí Viễn chuyện , Lý Ngôn Sanh và mấy Phong Ngâm thấy vội vàng dậy rời .
"Học sinh bất hiếu, thẹn với sự dạy dỗ và bồi dưỡng của lão sư." Thẩm Trí Viễn , đó dập đầu ba liên tiếp với Phùng lão.
"Thiên Lý, con là ý gì?" Thấy , tất cả đều tỏ khó hiểu, Phùng lão cũng khó hiểu cau mày hỏi.
"Lão sư, cha , nhi tử dự định bỏ khoa cử theo con đường kinh doanh." Thẩm Trí Viễn tạm dừng một chút, hít sâu một từ từ : "Con... con thể theo con đường khoa cử nữa ."
Nghe , đều sửng sốt, nhưng đó cũng hiểu nguyên nhân trong đó, Quý Tư Linh tiến cung, nếu theo con đường quan nghĩa là việc cho triều đình, nắm quyền trong triều đình là mà Quý Tư Linh lấy trượng phu, mối hận đoạt yêu như , Thẩm Trí Viễn biểu hiện như cũng gì đáng ngạc nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-684.html.]
Thẩm Bích Thấm cũng cau mày, mặc dù Mộ Dung Húc mâu thuẫn với triều đình, nhưng đó là chuyện của tiên đế, cũng liên quan gì đến hoàng đế hiện tại cả, hơn nữa hoàng đế hiện tại cũng coi như ơn với nhà Mộ Dung, nhưng tình huống của Thẩm Trí Viễn thì khác, đây là xung đột trực tiếp.
Xung đột lẽ cách nào thể giải quyết .
"Con thật sự quyết định ?" Ban đầu Phùng lão trầm mặc, đó mới chậm rãi lên tiếng hỏi. "Vâng, học sinh khiến cho lão sư thất vọng ." Nói xong, Thẩm Trí Viễn hành lễ một cái nữa, thái độ cực kỳ kiên quyết.
"Nếu như con quyết định thì vi sư cũng ép buộc nữa."
Phùng lão cũng tức giận, chỉ hiền từ bước đến đỡ Thẩm Trí Viễn lên, :
"Đại trượng phu hành tẩu trong thiên địa đương thẹn với tâm, vi sư phản đối lựa chọn của con, chỉ là nếu con chọn theo con đường , thì nhất định kiên trì, bao giờ buông xuôi một cách dễ dàng."
"Tạ ơn lời dạy bảo của lão sư." Nghe , nước mắt của Thẩm Trí Viễn lập tức chảy xuống, cúi đầu thật sâu với Phùng lão.
"Con... Tự lo cho , haiz, si nhi (*kẻ si tình, khờ ngốc)..." Sau khi vỗ vai Thẩm Trí Viễn một cái, Phùng lão thở dài một bước ngoài, Thẩm Kỳ Viễn thấy thì nhanh chóng theo .
"Trí Viễn , con thật sự quyết định theo con đường kinh doanh ?" Nắm lấy tay của Thẩm Trí Viễn, Thẩm Lâm thị đau lòng .
"Cha, nương, nhi tử nghĩ kỹ , trong nhà, quan văn tiểu sư thúc Lâm Chấn và tứ , quan võ Mộ Dung đại ca, như là đủ , trái việc kinh doanh của nhà họ Thẩm chúng càng ngày càng lớn, ai kế thừa, ngũ cũng là nữ tử, để gánh vác một quá vất vả."
Thẩm Trí Viễn nghiêm túc : "Con cũng nghiêm túc học kinh doanh, ngũ , đây là do ca ca quá mê , mong thể tha thứ cho ca ca nhé."