"Tam ca,  gì ,   trong nhà khách khí như   gì" Thẩm Bích Thẩm cũng  để bụng lắc đầu : "Tam ca  thể nghĩ thông thì  thấy yêm tâm , chỉ là việc công danh ,  vẫn  tham gia."
"Tại ?" Nghe , Thẩm Trí Viễn  khỏi nghi hoặc  về phía Thẩm Bích Thẩm hỏi.
"Huynh   rằng, việc  ăn buôn bán khó tránh khỏi tranh chấp, hơn nữa  trong thiên hạ coi trọng văn nhân hơn võ nhân,  khinh thường thương nhân, nếu như   thể thi đậu tú tài,    việc gì cũng sẽ suôn sẻ hơn một chút."
Thẩm Bích Thấm  giải thích : "Cho nên,  ít nhất cần  một công danh tú tài."
" , Thấm Nhi    lý, ít nhất khi gặp quan  cần quỳ, tú tài  thể chiếm  nhiều lợi ích hơn  bình thường." Thẩm Thủ Nghĩa cũng tán thành gật đầu .
" , ngũ    lý, nhưng mà công danh  e rằng  dễ thi đỗ như ." Thẩm Trí Viễn  chút lo lắng, ba năm thi hai , nếu như  thi đỗ chẳng   lãng phí thời gian ?
"Việc  còn  xem quyết tâm của tam ca như thế nào."
Thẩm Bích Thẩm mỉm  : "Nếu như   quyết định  theo con đường kinh thương,  thì  học tất cả  thứ,  thì  cố gắng học càng sớm càng , cho nên  , buổi sáng  ở nhà ôn tập để chuẩn  khảo thí, buổi chiều  cửa hàng tuần tra giúp đỡ, tích lũy kinh nghiệm"
"Thấm Nhi , cái ...   tham gia khoa cử    học  ăn buôn bán, như    là quá vất vả  ?" Thẩm Lâm thị  chút lo lắng hỏi.
"Vất vả gì chứ? Nó  theo Phùng lão học tập lâu như , nếu như ngay cả cái danh tú tài cũng  thi đỗ thì chẳng khác nào  hỏng thanh danh của Phùng lão cả, đồng thời cũng  tổn hại thanh danh của cha nó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-685.html.]
Thẩm Lâm thị   xong, Thẩm Thủ Nghĩa  bước đến, trầm giọng  với Thẩm Trí Viễn: "Giống như những gì Phùng lão  , nếu   theo nghiệp buôn bán thì nhất định  kiên trì đến cùng, kinh doanh cũng  dễ dàng như "
"Vâng ạ, nhi tử nhất định sẽ cố gắng hết sức,  để cho cha  thất vọng."
Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm khắc của Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Trí Viễn cũng  bản     cơ hội để lùi bước nữa, cắn răng gật đầu đồng ý.
Nghĩ đến những gì Thẩm Bích Thấm   cho cả nhà, Thẩm Trí Viễn đột nhiên cảm thấy   hổ,  là trưởng tử trong nhà, nếu ngay cả tiểu  đều  bằng thì còn  mặt mũi nào để sống  đời  nữa.
"Tam ca, nếu như   hạ quyết tâm,  thì   cho thật , đợi bao giờ   năng lực,  lẽ  sẽ  cơ hội gặp  Linh Nhi." Đợi đến khi trong phòng chỉ còn  hai  , Thẩm Bích Thẩm mới  Thẩm Trí Viễn .
"Ngũ ,     là  ý gì?" Nghe , Thẩm Trí Viễn lập tức trợn trừng hai mắt,  chằm chằm Thẩm Bích Thấm hỏi.
"Tuổi tác của đương kim thánh thượng hiện tại  cao,   đều , mặc dù   tình huống cụ thể, nhưng chắc hẳn cũng  quá lâu, nếu như   thể tiếp thu Linh Nhi,   từng là phi tần của hoàng đếm,  hai   lẽ sẽ  cơ hội ở bên ."
Thẩm Bích Thấm  Thẩm Trí Viễn gật đầu .
Phán đoán của nàng     căn cứ, từ tình hình của phủ Trấn Viễn Hầu  thể đoán  một hai điều, nếu như   sức khỏe của đương kim thánh thượng xảy  vấn đề, thì Diêm Tùng   thể  cơ hội nắm giữ triều chính, phủ Trấn Viễn Hầu cũng  cần thiết  để Quý Tư Linh tiến cung.
"Được,   thể tiếp thu, cho dù nàng  biến thành như thế nào,  mà  yêu nhất vẫn chỉ  Tâm Vũ tiểu thư." Nghe , hai mắt Thẩm Trí Viễn sáng lên, vô cùng kích động : " ,     nghĩ đến chuyện  chứ,     nghĩ đến chứ...