Lúc Trình Hổ tiếp nhận điều trị thì Hoàng Sơn cho mấy kéo thuyền thêm đồ để lấy lòng, hiện giờ vết thương của Trình Hổ thể khỏi thì tâm trạng của Hoàng Sơn đúng là thể hơn nữa, dọc đường nhịn còn liên tục huýt sáo.
Thấy Hoàng Sơn tinh thần như thì Thẩm Bích Thẩm vô cùng vui vẻ, mấy kéo thuyền đều tâm ma diệt hết hy vọng, mỗi ngày đều sống mơ màng, hiện giờ Hoàng Sơn đổi thì Thẩm Bích Thấm tin là những khác cũng nhanh sẽ đổi.
Dù thì nàng cũng kỳ vọng cao đối với , nàng một cường quân, nếu đổi, vẫn nhát gan, yếu đuối như cũ thì đúng là cách nào dùng .
Chờ khi về đến nhà, Thẩm Bích thấm liền tới tìm Triệu Tiểu La để hỏi thăm về tình hình của thương đội.
"Bẩm cô nương, chuẩn đủ, tổng cộng ba mươi , xe ngựa chở hàng hóa mười chiếc, hai mươi con ngựa , hiện giờ đều sắp xếp ở chuồng ngựa trong viên trang."
Vẻ mặt Triệu Tiểu La vẫn cung kính cẩn thận báo cáo như ,"Sau khi chuẩn xong thì thứ thiếu chính là vũ khí, chất lượng của loại vũ khí đồng đều, ý của đại công tử là tìm tin tưởng bên đặt , lựa chọn quán thợ rèn mạnh mẽ một chút."
Nguy hiểm ở tứ phương, nên áp tải hàng hóa, đương nhiên thể thiếu vũ khí .
"Hà bá bá ?"
Nghe , Thẩm Bích Thẩm khỏi nhíu mày,"Hà bá bá đúng là ở phương diện sản xuất công cụ là tồi, nhưng binh khí so với nông cụ bình thường giống mà."
" , cho nên chuyện quyết định , chờ cô nương về mới giải quyết." Triệu Tiểu La .
"Ừm, , ngày mai tìm Hà bá bá hỏi một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-699.html.]
Nghe , Thẩm Bích Thẩm lòng gật đầu, lúc tiếp tục hỏi,"Ngoại trừ vũ khí thì hẳn là vẫn còn áo giáp phòng , cái ngươi định như thế nào?"
"Áo giáo? Cô nương còn cho chúng trang áo giáo ?" Nghe , hai mắt Triệu Tiểu La trừng lớn, vô cùng ngạc nhiên hỏi .
Áo giáp giá tiền vô cùng đắt, bọn họ thủ hạ ở của Vương Đại Phú cũng từng mặc, hơn nữa cũng từng qua chủ nhân nào đồng ý mua áo giáo cho hạ nhân mặc cả.
"Đây là đương nhiên, hiện giờ khắp nơi đều loạn lác, bố trí áo giáo cũng là để đảm bảo an cho các ngươi, gì quan trọng hơn tính mạng hết." Vẻ mặt Thẩm Bích Thẩm nghiêm túc .
Nghe lời , trong lòng Triệu Tiểu La vô cùng ấm áp, vành mắt nhịn đỏ lên, hiện giờ bên ngoài một nha cũng nhiều , đó họ còn sẵn sàng bỏ tiền để mua một con trâu với giá bảy, tám lượng còn hơn.
Thứ đáng tiền nhất hiện giờ chính là mạng , mà cô nương của bọn họ mạng là quan trọng nhất, đúng là khiến vô cùng cảm động.
"Lúc cũng nghĩ cô nương đồng ý mua áo giáp cho chúng , nên vẫn đặt."
Sau khi bình tĩnh , Triệu Tiểu La tiếp"Nói về áp giáp, hiện giờ thị trường cũng chỉ áo giáp da và áo giáp miên, giáp sắt thì quá nặng, hơn nữa còn yêu cầu tài nghệ vô cùng áo, trừ trong quân đội rèn sắt thì hẳn là bên ngoài ai ."
"Ừm, đúng là như ."
Thời cổ đại, tài nghệ vẫn luôn bảo mật, trừ bỏ một đồ là con cháu hoàng tộc thì còn cũng nhiều tài nghệ, bởi một chế tác yêu cầu kỹ xảo cao thì ít đến, đây cũng chính là nguyên nhân nhiều tài nghệ thất truyền.
"Miên giáp cách cũng dễ, loại miên giáp thì ở phương bắc cũng chỉ Thát Tử là nhất, thậm chí còn chống cả hỏa khí, chỉ tiếc là chúng học đến , miễn giáp trong quân đội Nam Minh cũng chất lượng khá kém, ở dân gian cũng nhiều ."