Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 723

Cập nhật lúc: 2024-09-27 07:38:14
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến sắp thấy Mộ Dung Húc, tâm trạng của Thẩm Bích Thẩm khó mà bình tĩnh . Một năm nàng gặp , nàng thật sự nhớ , cũng nhiều chuyện với .

Tâm trạng vội vã gặp một để tâm tình, kiếp kiếp nàng cũng bao giờ loại tâm trạng thế .

Giờ phút , trong lòng hai họ chỉ nhanh chóng về đến nhà.

Trong Thẩm gia.

"Đệ tử Lâm Chấn chào lão sư"

Nhìn thấy Lâm Bác Văn, Lâm Chấn vẩy vạt áo của lên, quỳ xuống cung kính, nghiêm túc dập đầu lạy ba cái.

"Được ."

Chờ Lâm Chấn lễ xong, Lâm Bác Văn mới bước đến đỡ lên, ông hiền từ Lâm Chấn từ xuống đánh giá một phen, đó gật đầu : "Đen , cũng gầy . Khoảng thời gian ở nhà nghỉ ngơi cho , dưỡng sức khỏe!"

"Tất cả đều theo lão sư sắp xếp." Nghe Lâm Chấn cảm thấy ấm áp, lập tức gật đầu, ngoan ngoãn lời.

" , Chấn Nhi, chỉ một trở về? Ngự Thiên ?" Lúc , Thẩm Lâm thị một vòng cửa cũng thấy Mộ Dung Húc, bà nghi ngờ hỏi.

"Chuyện ... Chuyện dài, chờ Thấm Nhi trở về hẵng !"

Nghe hỏi, nụ mặt Lâm Chấn đột nhiên còn vui vẻ nữa, thậm chí còn kèm theo cơn giận, vẻ nặng nề.

"Chuyện .."

Thấy phản ứng của Lâm Chấn, trong lòng đều hoang mang, khỏi .

"Phụ , nương, chúng con về !"

lúc giọng trong trẻo của Thẩm Bích Thẩm truyền đến, hai dáng xinh chạy nhanh nhà, thấy Lâm Chấn vui vẻ bước đến chào hỏi: "Tiểu sư thúc, thúc chịu trở về , nhị tỷ của chúng ngày ngày đều ngóng trông thúc."

"Thấm Nhi!" Nghe gương mặt trắng như tuyết của Thẩm Bích Tuyết đỏ lên, nàng liếc Thẩm Bích Thẩm oán trách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-723.html.]

"Hì hì, thật mà"

Thẩm Bích Thấm Thẩm Bích Tuyết bằng ánh mắt lém lỉnh. Sau đó nàng quanh phòng một vòng thấy dáng quen thuộc , khỏi nghi ngờ hỏi: "Ơ, A Húc ? Lẽ nào về chỗ ông Phùng ?"

"Thấm Nhi, Ngự Thiên ... Không trở về." Thẩm Lâm thị do dự trong chốc lát mở miệng .

"Còn về? Tiểu sư thúc, chuyện gì? Có chuyện gì chậm trễ ?" Ngồi xuống ghế, Thẩm Bích Thấm khỏi buồn bực. Thật là! Hại nàng mừng hụt một trận.

"Không ."

Lâm Chấn im lặng trong chốc lát, đó hít sâu mấy mới lắc đầu : "Ngự Thiên ... Không về " "Xoảng!"

Nghe đến đây, cái ly trong tay Thẩm Bích Thẩm chợt rơi xuống mặt đất, vỡ thành từng mảnh, gương mặt nàng trở nên trắng bệch hỏi: "Tiểu... Tiểu sư thúc, lời của thúc ý gì?"

" , Đôn Thanh, về ý gì?" Thẩm Bích Tuyết cũng lo lắng, nàng vội vàng hỏi.

"Thấm Nhi, cháu đừng hiểu lầm, như cháu đang nghĩ !"

Nhìn vẻ mặt lúc của , Lâm Chấn mới tất cả đều đang hiểu lầm nên vội vàng giải thích: "Ngự Thiên việc gì cả, chỉ là... Nếu trở về, chỉ sợ quá khó khăn.”

"Thật sự dọa c.h.ế.t mà! Ngươi chuyện cũng rõ ràng chứ!" Mọi của Thẩm gia mới yên tâm trở .

"Tiểu sư thúc, vì thúc A Húc khó về?"

Thẩm Bích Thẩm lạc quan giống như , nàng xuống ghế của , sắc mặt chăm chú, hỏi. "Chuyện là thế . Thấm Nhi, chuyện Ngự Thiên cứu một nữ tử, lẽ Tuyết Nhi với cháu ."

Thấy vẻ mặt nàng vẫn bình tĩnh, Lâm Chấn khỏi âm thầm cảm thán Mộ Dung Húc quả nhiên hiểu rõ Thẩm Bích Thẩm, bởi vì tất cả phản ứng của nàng đều giống trong dự đoán của như đúc.

"Vâng, cháu nhớ." Thẩm Bích Thẩm gật đầu, cũng vì chuyện đó mà nàng ghen tuông một trận.

"Chuyện đều do nữ tử đó gây ." Nói đến đây, Lâm Chấn tức giận, chậm rãi kể .

Thì nữ tử Mộ Dung Húc cứu hôm đó cũng tầm thường mà chính là Diêm Hương Tuyết, nữ nhi của thủ phụ(*) đương triều Diêm Tùng.

(*) Thủ phụ: Người đầu nội các, thủ phụ là danh hiệu tôn trọng dành cho đầu nội các.

Loading...