"Cô nương, trong những kẻ ít thủ cấp thật sự là giặc Oa, tuy chúng thể thu hoạch huân công nhưng Mộ Dung cô gia hiện đang là quan võ, ngày thể sẽ tác dụng cho ngài ." Nghe Thẩm Bích Thấm lệnh, Lưu Trường Phúc bước lên đề nghị.
"Không sai! Lưu quản sự đúng, theo quy định khen thưởng của Nam Minh chúng , lấy thủ cấp của một tên giặc Oa thưởng một trăm năm mươi lượng, c.h.é.m một tên tặc thưởng mười lượng.”
Một hộ vệ cũng mở miệng : "Nếu là tặc sẽ càng nhiều hơn, g.i.ế.c một cấp thưởng ba mươi lượng bạc"
"Còn nữa nếu đếm lượng thủ cấp bọn giặc Oa ở đây thể sẽ thăng quan, thiếu chủ là võ quan, trong tương lai tất nhiên tác dụng." Một hộ vệ khác cũng tràn đầy phấn khởi .
Nghe mấy họ góp ý, trong lòng Thẩm Bích Thẩm cảm thấy bất đắc dĩ, những tuy trung thành với Mộ Dung Húc nhưng dường như họ vẫn hiểu hết . Nếu Mộ Dung Húc thật sự thăng quan tiến chức, sẽ tự cố gắng mà đạt , sẽ dùng đến thủ đoạn đầu cơ trục lợi thế .
Chẳng qua họ cũng sai, thủ cấp của giặc Oa thể đổi lấy khen thưởng, tuy Mộ Dung Húc sẽ dùng để thăng quan tiến chức nhưng thể dùng đổi lấy một ban thưởng, dùng tiền đó trợ cấp phát cho các chiến tử cũng .
Chỉ là...
"Chỉ là chúng cũng bao giờ A Húc mới khỏi Sơn Đông, bảo quản thủ cấp ?" Thẩm Bích Thẩm phiền não .
"Chỉ cần dùng vôi là . Tiểu nhân rành việc , cô nương giao cho bọn tiểu nhân là ." Nghe Thẩm Bích Thẩm đồng ý, một hộ vệ vui vẻ .
"Vậy nhờ các ngươi ."
Nghe họ Thẩm Bích Thấm cũng yên tâm. Nam Minh quy định về lập công, khai báo lập công thủ cấp, vì với vật trọng yếu thế Thẩm Bích Thẩm tin tưởng những sẽ cách bảo tồn thủ cấp vẹn.
Sau khi giao việc xử lý thủ cấp cho hộ vệ, Thẩm Bích Thấm dẫn Lý Ngôn Sanh, Trần Chấn Long bà Lưu Trường Phúc đến kho hàng kiểm tra hàng hóa, dù hàng hóa đều lai lịch khá mẫn cảm, thủy thủ trong đoàn đều là Tống Hạo phái đến, tuy mặt họ đều là đồng minh nhưng vẫn đề phòng thì hơn.
Sau khi bước kho hàng, đều đồ đạc trong kho cho giật , tất cả đều hít một luồng khí lạnh. Trong kho tràn ngập vải vóc, hương liệu quý giá, bên cạnh còn mấy rương bạc lớn. "Bắt đầu kiểm tra!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-749.html.]
Thẩm Bích Thẩm bình tĩnh trở , nàng lệnh cho mấy bắt đầu hành động, nhanh đó tổng hàng hóa kiểm kê.
"Cô nương, trong một ngàn ba thạch hồ tiêu, bốn trăm thạch vừng, một ngàn sáu trăm cuộn nhưng xanh, ba trăm cuộn nhung đỏ, cộng thêm trầm hương, long tiên hương giá lên đến mười vạn một ngàn sáu trăm lượng bạc."
Bên Trần Chấn Long tính toán xong thì mồ hôi đổ đầy đầu, chật vật nuốt nước miếng, đó mới run rẩy tiếp: "Ngoài còn phát hiện chín... Chín vạn lượng bạc trắng trong kho, vì tổng cộng ở đây là mười chín vạn, một ngàn sáu trăm lượng.”
"Khụ khụ..."
Lúc đến cả Lưu Trường Phúc đang thất thần cũng sặc nước bọt.
Mười chín vạn lượng?
Mười chín vạn lượng!
Đó là khái niệm gì?
"Sợ rằng lai lịch của chiếc thuyền hề đơn giản."
Tuy lấy nhiều bạc như Thẩm Bích Thẩm cũng vui nhưng thể lấy một chiếc thuyền nhiều hàng hóa thế , chỉ sợ kẻ chiếc thuyền tầm thường.
"Cô nương, thuộc hạ ở bên ngoài phát hiện một lá cờ quan!" Lúc một hộ vệ ở khoang thuyền báo cáo đến.
Nghe mấy trong khoang thuyền liếc , tất cả nghi ngờ thể lấy câu trả lời.
"Phúc Kiến hải đạo Diêm."
Nhìn thấy chữ lá cờ, đều lai lịch của chiếc thuyền . Họ vẫn cho rằng đây là thuyền hải tặc, ngờ như . Không. Cũng thể là như , rằng đây là thuyền quan viên cấu kết với hải tặc.