"Ta còn tưởng là ai chứ, hóa là cái con nha đầu c.h.ế.t tiết nhà ngươi !"
Nhìn thấy Thẩm Bích Thẩm, Thẩm lão thái sửng sốt một chút, đó trong lòng lập tức chút run sợ, vẻ mặt thoáng hiện lên sự do dự.
"Nương, hiện tại ngài chính là mẫu của quan lão gia, ngài sợ nó gì." Đối với Thẩm Bích Thấm, Thẩm Lý thị thể là hận đến tận xương tủy, thấy Thẩm lão thái ý định bỏ cuộc, bà vội vàng kéo tay áo Thẩm lão thái nhắc nhở.
" , lão nương đột nhiên quên mất chứ!"
Nghe , Thẩm lão thái lập tức sửng sốt, đó nâng cằm kiêu ngạo về phía Thẩm Bích Thấm lệnh : "Tất nhiên là bảo mày xuống xe , lão nương dùng cái xe ngựa , ngươi lập tức xuống ngay cho lão nương, nếu ..."
"Nếu bà định tổng ngục ?" Thẩm lão thái còn xong, Thẩm Bích Thấm lạnh giúp bà bổ sung.
"... ! Ngươi là , con nhanh đưa xe ngựa đây cho chúng !"
Thẩm Bích Thấm đột nhiên trả lời khiến Thẩm lão thái chút phản ứng kịp, nhưng đó lập tức vênh váo đắc ý ngẩng đầu lên, vẻ như con nha đầu đúng là đang sợ bà .
"Xùy..."
Nghe những lời , Thẩm Bích Thẩm nhịn chế nhạo : "Thẩm Điền thị, chẳng lẽ bà phu quân tương lai của chính là võ quan hàng tam phẩm , còn Thẩm Thủ Lễ, chỉ hàng bát phẩm ?"
"Cái gì mà tam phẩm với bát phẩm hả?"
Nghe Thẩm lão thái đầu tiên là chột liếc Thẩm Lý thị một cái, kết quả phát hiện vẻ mặt của bà cũng hiểu gì, trong lòng Thẩm lão thái lập tức chửi thầm một câu đồ vô dụng, đó giả bộ như hiểu : "Lão nương tất nhiên , ba nhỏ hơn tám, tất nhiên là chức quan của Thủ Lễ nhà lớn hơn !"
"Phụt..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-761.html.]
Nghe , mấy đánh xe cùng mấy khuân vác phía đều bật ha ha, Lưu Trường Phúc cũng nhịn khẽ giật giật khóe miệng, trong mắt lộ sự khinh thường.
"Mấy gì hả? Mặc dù lão nương chữ nhưng mà ba nhỏ hơn tám thì lão nương vẫn hiểu ."
Nói đến đây, Thẩm lão thái còn tỏ đắc ý về phía Thẩm Bích Thẩm, giọng điệu mỉa mai : "Tiểu tiện nhân, lão nương xem mày còn đắc ý cái gì, Võ Trạng Nguyên gì chứ, hừ, kết quả chức quan còn nhỏ hơn Thủ Lễ nhà ."
"Ha ha ha..."
Lúc , đánh xe và khuân vác ở phía rốt cục cũng nhịn nữa, tất cả đều trực tiếp phá lên, bọn họ từ thấy kẻ ngu , nhưng từng thấy kẻ nào ngu đến mức , thật sự là đau cả bụng mà.
Còn sắc mặt vốn dĩ bình tĩnh của Thẩm Bích Thấm trở nên lạnh lùng khi những lời nhục mạ 'tiểu tiện nhân .
"Ha hả, Thẩm Điền thị, kẻ kiến thức hạn hẹp như ngươi, khuyên ngươi vẫn đừng theo dọn đến trong thành gì, để tránh mang tai họa cho Thẩm Thủ Lễ."
Sau khi lạnh lùng câu , Thẩm Bích Thấm lập tức buông rèm xe xuống, : "Đi thôi."
" ."
Lưu Trường Phúc cũng cảm thấy tức giận những lời lựa lời của Thẩm lão thái, hề để ý đến hai họ nữa, trực tiếp đánh xe ngựa về phía .
"Khụ khụ..."
Nhìn thấy xe ngựa lao nhanh về phía , Thẩm lão thái và Thẩm Lý thị hoảng sợ nhảy sang một bên, nhưng mà vẫn bụt bay mù mịt khiến cho ho sặc sụa, hét lên: "Ôi chao, c.h.ế.t , cái đồ độc ác !"
"Tiểu tiện nhân c.h.ế.t tiệt, chúng cứ đợi mà xem, đến lúc đó, lão nương nhất định sẽ để cho Thủ Lễ trị tội ngươi!" Nhìn xe ngựa dần dần xa, Thẩm lão thái tức giận giậm chân mắng to.
"Lão thái thái, bà vẫn nên từ bỏ ý định thôi, chức quan của còn lớn hơn chức quan của con trai huyện thừa nhà bà đấy."