Một  khuân vác bên cạnh cuối cùng cũng  nhịn  nữa, vẻ mặt  chút bất đắc dĩ nhắc nhở: "Cấp bậc của quan  chính là  càng nhỏ thì chức quan càng lớn, ngược  cũng như ,   chính là quan hàng tam phẩm, ước chừng cao hơn huyện thừa lão gia hơn gần mười cấp đấy."
"Cái... cái gì? Ngược ?"
Nghe , Thẩm lão thái và Thẩm Lý thị lập tức  dọa cho ngây ,  đó nghĩ đến những lời  hống hách khoác lác   của bọn họ, cả khuôn mặt trong nháy mắt chuyển từ vàng sang đỏ, cuối cùng từ đỏ biến thành tím,  hổ đến mức hận  thể tìm cái lỗ nào để chui xuống.
"Số mệnh của cái con tiện nha đầu   mà   như , gả cho một vị quan  chức cao như !"
Vẻ mặt của Thẩm Lý thị  bên cạnh ghen ghét vặn vẹo , nghĩ đến Thẩm Bích Ngọc chỉ  kết hôn với một tên nông dân, mà Thẩm Bích Tuyết và Thẩm Bích Thẩm   phu quân  như , trong lòng bà  càng thêm khó chịu, quả nhiên   con ruột, đãi ngộ đúng là khác một trời một vực!
 mà Thẩm Bích Thẩm  bao giờ nghĩ đến việc Thẩm Bích Ngọc   bà  gây khó khăn khiến cho trở thành một nữ tử lớn tuổi, những gia đình bình thường     ý định  kết  gia, hơn nữa lúc đó nhà họ Thẩm cũng  giàu  gì, tặng một cửa hàng  của hồi môn  là hết sức phong phú , cho dù là gia đình giàu  cũng  chắc sẽ tặng cửa hàng cho con của , hành động của nhà họ Thẩm lúc bấy giờ  là  hết sức  .
Hơn nữa, bản  bà  cũng   nữ nhi như Thẩm Bích Ngọc, bây giờ  tỏ  ghen tị như  cũng  khỏi  chút quá dư thừa.
"Vị phu nhân ,     nhiều, nhưng mà xúc phạm mệnh quan triều đình sẽ  c.h.é.m đầu đấy,    là quan lớn  hàng tam phẩm, chỉ cần  một câu cũng  thể lấy cái mạng nhỏ của bà, những lời  bà vẫn đừng nên  lung tung thì  hơn.”
Đối với những hạng  ngu xuẩn cực phẩm như , những  khuân vác  đều thực sự  quen , nếu như   nể mặt của huyện thừa thì bọn họ  trực tiếp vứt đó   .
"Hừ   thì thôi,  gì  họ chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-762.html.]
Nghe , Thẩm Lý thị cũng ý thức  hậu quả nghiêm trọng của chuyện ,  khi  cam lòng cãi  một câu xong, bà  cũng  hổ   gì nữa.
"Chờ một chút, dựa theo những gì các ngươi  , chức quan của Thủ Lễ nhà yêm lớn đến mức nào?" Thẩm lão thái ở bên cạnh vẫn đang suy nghĩ về vấn đề chức quan lớn nhỏ.
Trong lòng bà  cảm thấy cực kỳ  cam lòng, vốn tưởng rằng Thẩm Thủ Lễ cuối cùng cũng   quan,  thể huênh hoang đắc ý,   ngờ vẫn  con nha đầu đáng c.h.ế.t  đè ép, thật khiến bà  tức  c.h.ế.t mà!
"Hàng quan tổng cộng  cửu phẩm, huyện thừa lão gia  hàng bát phẩm!"
Người khuân vác  .
"Cái gì? Ngươi  Thủ Lễ nhà yêm đang  chức quan thấp nhất  hàng thứ hai từ  lên ?!" Người khuân vác    xong, Thẩm lão thái đột nhiên hét lớn lên.
Tất cả những  khuân vác   câu  của Thẩm lão thái thì   nên  gì cho  nữa,  từng thấy  nhà ai   mất mặt  nhà  như  nữa, hơn nữa tuy rằng huyện thừa chỉ là quan bát phẩm, nhưng cũng là quan chức chính thức, là chức quan mà  bình thường mong ngóng cũng  thể  đến,  chứ!
"Nương!"
Biết Thẩm lão thái từ  đến nay thường    lựa lời, Thẩm Lý thị  bên cạnh vội chạy đến kéo tay áo bà  nhắc nhở.
"Khụ,  cái gì mà , còn  nhanh dọn đồ lên xe, vợ lão đại, ngươi đến nhà trưởng thôn mượn một chiếc xe đến đây." Lúc  Thẩm lão thái cũng phản ứng , chột  ho khan một tiếng,  đó  lệnh cho   tiếp tục dọn đồ.
"Nương, nương... nương dọn theo mấy thứ  đến đây  gì thế?"