"Tham kiến hoàng thượng!" Thấy Kiến Lạc để đến, nhóm cung nhân đang bảo vệ cửa vội vàng quỳ xuống hành lễ, trong lòng đều hâm mộ hoàng hậu.
Tất cả đều lúc hoàng hậu vẫn còn là thái tử phi điên nhưng hoàng thượng bất chấp tất cả phản đối của mà vẫn lập bà lên hoàng hậu, đồng thời hơn mấy chục năm hoàng hậu bệnh, chỉ cần thời gian Kiến Lạc để sẽ đến thăm hoàng hậu, giải sầu với hoàng hậu. Cho dù hoàng hậu vẫn một mực ôm gối và lời nào, mặt mũi đều đầy vẻ mờ mịt, dáng vẻ ngu dại nhưng Kiến Lạc đế từng thấy bà phiền chán.
"Ừm" Khẽ gật đầu để cung nhân lên, hoàng đế khẽ đẩy cửa chính và bước .
Vừa bước phòng ấm sườn đông thể lập tức thấy bên trong phòng ngủ u ám là một dáng tinh tế đang dựa cạnh giường, cúi đầu cái gối đang ôm trong n.g.ự.c , cũng bà đang cái gì.
"Nguyên Nhi." Đi đến cạnh giường thấy hoàng hậu, hai mắt hoàng đế nóng lên.
Nguyên Nhi chính là nhũ danh của đương kim hoàng hậu, bà là thiên kim Quốc công phủ, từ nhỏ mang muôn vàn ánh hào quang, năm đó còn xưng là nhất mỹ nhân ở kinh thành, lúc bà và hoàng đế thành , trong thiên hạ đều đó là ông trời tác hợp.
ai ngờ cuối cùng biến thành dáng vẻ thế , tài nữ phong nhã tài hoa vô hạn năm đó biến thành nữ tử điên dại chỉ một đêm.
"Nguyên Nhi, nhiều năm như , nhan sắc của nàng giống như vẫn còn ở , nàng vẫn xinh rung động lòng như thế nhưng tóc trẫm trắng xóa, nếu nàng tỉnh táo , nàng ghét bỏ ?"
Nhìn hoàng hậu qua năm mươi tuổi nhưng bà vẫn xinh như thiếu nữ, vẻ đắng chát lan khắp mặt Kiến Lạc đế, y khẽ nắm tay bà , lẽ vì bà điên dại nên tính tình đơn thuần, cũng vì mới khiến cho năm tháng để nhiều dấu vết gương mặt của bà .
Tay nắm chặt, hoàng hậu nâng đôi mắt trong trẻo nhưng rã rời Kiến Lạc đế, đó tiếp tục cái gối trong n.g.ự.c , vẻ mặt mềm mại, dịu dàng của bà vô cùng rung động lòng .
"Nguyên Nhi, tìm thấy hài tử của chúng , nàng thể tỉnh ? Nàng xem!"
Kiến Lạc để chăm chú hoàng hậu, đó bàn tay run rẩy lấy khóa trường mệnh trong n.g.ự.c áo , nhẹ nhàng đặt tay hoàng hậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-776.html.]
Thế nhân đều hoàng gia chân tình nhưng với hoàng hậu mà Kiến Lạc để dành một tấm chân tình cho bà , từ đến nay bao giờ y đổi, đặc biệt từ khi trở thành hoàng đế, cho dù trong cung bao cuộc chiến âm thầm đấu đá khiến y phiền lòng nhưng hoàng hậu vẫn là một chốn cực lạc trong trái tim y.
Càng lên cao gió càng lạnh, tuổi tác càng lớn y càng cảm thấy cô đơn, y hy vọng hoàng hậu thể tỉnh để tâm sự với y.
"Vinh Nhi..."
mà lúc ánh mắt vốn dĩ vẫn luôn đờ đẫn của hoàng hậu đột nhiên đổi, bà mở miệng thốt lên hai chữ, đó nước mắt bắt đầu tuôn như những hạt châu đứt chuỗi, một viên, hai viên, cứ như mà rơi xuống ngừng.
"Nguyên Nhi... Nguyên Nhi, nàng... Nàng tỉnh?"
Vinh Nhi là nhũ danh của Chu Anh Hùng. Nghe hoàng hậu thốt lên lời Kiến Lạc đế vô cùng chấn động, đó y nắm chặt vai hoàng hậu, kích động kêu lên.
"Vinh... Vinh Nhi..."
Hoàng hậu chỉ chằm chằm khóa trường mệnh trong tay, gọi tên một nữa.
"Hoàng hậu, nàng , nàng …”
"A Lâm?"
Nhìn nam nhân với đôi mắt đẫm lệ, đột nhiên hô hấp của hoàng hậu như nghẹn , đó bà đưa tay nâng gương mặt hoàng đế lên: "Nhìn ?" Kiến Lạc để xổm xuống, sờ vành mắt đỏ bừng của hoàng hậu.
", là ! Nguyên Nhi, là ! Là !"