Nhìn thấy Thẩm Bích Thẩm đến đây, tri phủ phu nhân còn sự cao ngạo, hùng hổ như nữa, bà chỉ nhẹ nhàng gật đầu coi như chào hỏi nàng, đó nghiêng nhường đường cho Thẩm Bích Thẩm.
Thẩm Bích Thẩm của hiện tại là nữ tử nông thôn mà bà thể tùy ý mắng mỏ nữa.
"Đa tạ tri phủ phu nhân." Thẩm Bích Thấm cũng lễ phép hành lễ tân ơn, đó chậm rãi bước phòng. Nhìn bóng lưng dần xa của Thẩm Bích Thẩm, trong lòng tri phủ phu nhân khỏi cảm thấy khó chịu, bà từng nghĩ rằng một hộ nhà nông nho nhỏ như nhà họ Thẩm, thể phát triển đến mức như .
Với uy tín và địa vị hiện tại của nhà họ Thẩm, ngay cả Quý phủ như bọn họ cũng dám dễ dàng đắc tội.
Khi Thẩm Bích Thấm Bước phòng, nàng liền thấy bóng dáng quen thuộc đang cửa sổ, dáng mảnh khảnh, khí chất ưu nhã, vẫn giống con hào hoa năm đó trong trí nhớ của nàng, cả toát thở cao quý khác hẳn với bình thường.
"Kính chào Tam gia."
Nhìn thấy Quý Hiên Dật vẫn còn thể dậy , vẻ như vết thương nghiêm trọng lắm, trong lòng Thẩm Bích Thẩm cũng cảm thấy yên tâm, tiến lên mấy bước nhưng vẫn duy trì cách, cung kính hành lễ.
"Thấm Nhi, hiện giờ quả nhiên ngay cả tên của cũng gọi nữa ." Nghe , Quý Hiên Dật mới từ từ .
Vẫn là khuôn mặt tuấn tú vô song như , nhưng ánh mắt cũng trở nên sắc bén hơn nhiều so với , mặt cũng thêm một chút tang thương và nghiêm nghị, đây là khí chất chỉ từng trải qua chiến trường mới .
Có vẻ như mấy năm nay Quý Hiên Dật trải qua nhiều chuyện, cũng trưởng thành .
"Tam gia, vết thương của ngài thế nào ?"
Thẩm Bích Thẩm cũng trả lời câu hỏi của Quý Hiên Dật, mà là nhẹ nhàng quan sát một lượt, từ bên ngoài lộ chút dấu vết thương nào, vẻ như vết thương khống chế.
"Muội vẫn còn quan tâm đến , thật sự vui mừng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-793.html.]
Nhìn thấy dáng vẻ xa cách của Thẩm Bích Thẩm, Quý Hiên Dật nở một nụ khổ, từ từ đến mặt của Thẩm Bích Thấm, ánh mắt thâm thúy thẳng nàng, : "Ta còn cho rằng Mộ Dung Húc , sẽ còn quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của nữa."
Vốn dĩ cho rằng sự việc trôi qua lâu như , lẽ Thẩm Bích Thấm tha thứ cho , sẵn sàng đổi quyết định, nhưng mà, tin tức Quý đại công tử cho đó đánh vỡ tất cả may mắn của .
Muội đính hôn, mà đính hôn !
Đối với Thẩm Bích Thẩm, đúng là vẫn còn nhiều chỗ hiểu , nhưng rõ ràng quan điểm tình cảm của Thẩm Bích Thẩm, càng hiểu rõ rằng nếu nàng quyết định đính hôn, nghĩa là nàng chọn Mộ Dung Húc!
Không là đang đùa!
Hắn, thật sự mất tất cả cơ hội .
"Chúng vốn dĩ vẫn là bằng hữu, ."
Thẩm Bích Thấm khẽ mỉm , nụ bình tĩnh và thoải mái, hề thấy một chút u oán và hoảng loạn nào.
Nhìn một Thẩm Bích Thấm như khiến trong lòng Quý Hiên Dật cảm thấy khổ sở, điều thuyết minh rằng Thẩm Bích Thẩm thật sự buông xuống tình cảm với , ở trong lòng của Thẩm Bích Thấm còn thể khơi dậy bất kỳ gợn sóng nào nữa.
Mặc dù kết quả sẽ là như , nhưng khi tận mắt chứng kiến, trái tim vẫn khỏi nhói lên.
"Bằng hữu? Nha đầu, cảm thấy chúng còn thể trở thành bằng hữu ?"
Ánh mắt thâm thúy của Quý Hiên Dật về phía Thẩm Bích Thẩm, mặt hiện lên sự cô đơn, từng câu từng chữ: "Tình cảm của dành cho bao giờ đổi."
"Vậy , là do quá tham lam ."