Sắc mặt của Quý tri phủ ở bên cạnh cũng tái nhợt dần , môi tím tái, nhưng ông cũng hề bận tâm đến chính , mà ngược cau mày, lo lắng : "Cơn hồng thủy cũng đến quận thành , nước vẫn hung mãnh như thế, chỉ sở huyện Nam Tĩnh bên ..."
Nghe đến đây, vô cùng trầm mặc, quận thành bởi vì nhận thông báo kịp thời nên đại đa bá tánh đều thể kịp thời rút lui, còn thì cũng kịp thời leo lên nóc nhà hoặc cây đại thụ, nguy hiểm cũng thể kịp thời thoát , chỉ là huyện Nam Tĩnh bên , đến chuyện là mũi sào hứng chịu, mà lũ còn đến đột nhiên như .
Bá tánh trong huyện Nam Tĩnh, chỉ sợ là... Lành ít dữ nhiều.
Dạng sáng ngày hôm , ánh mặt trời bắt đầu ló rạng, nhưng cơn mưa dứt, nên gió bão vẫn mạnh như cũ, mấy Thẩm Bích Thẩm xổm xuống , nắm chặt nóc nhà mà hôm qua miễn cưỡng bám , thiên nhiên đúng là cho sợ hãi, mặc dù tạm thời an nhưng trong lòng vẫn vô cùng lo lắng.
"Tiểu thư, ở nơi nào, tiểu thư!"
"Tước gia, phu nhân, đang ở ?"
Lúc đang cảm thấy mệt mỏi thì đột nhiên giọng Quang Tử cùng với mấy gia đình của Thẩm gia truyền đến.
"Chúng ở đây..."
Nghe tiếng gọi thì mấy Thẩm Bích Thấm đều tỉnh táo trở , vui mừng dậy vẫy tay, nhưng khi bốn phía xung quanh thì tất cả đều sững sờ.
Vào lúc , bọn họ mới phát hiện đám Quang Tử cưỡi xe ngựa mà là đẩy con thuyền qua đây, trời vẫn còn đang mưa gió như cũ, mấy bọn họ mũi thuyền, cả cũng ướt đẫm.
Sau khi giương mắt lên thì bộ quận thành thành một đại dương mênh m.ô.n.g sông nước, nhưng khác là nước lũ mang theo màu vẩn đục cuồn cuộn qua, mặt nước gần đến nửa trụ, nhưng nước vẫn ngừng dâng lên, vô nhà nước bao phủ, bốn bề mặt nước là những mảnh vỡ.
"Xong , quận thành kiên cố mà thành dáng vẻ như thì bá tánh huyện Nam Tĩnh bên chẳng là..."
Nhìn thấy cảnh tượng , Quý tri phủ sững sờ, cả lộ vẻ mệt mỏi nên lời, trong đầu một mảng choáng váng, cảm giác vui sướng cũng biến mất sót chút nào, chỉ còn những thương tiếc cùng với bi phẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-833.html.]
"Đại nhân, cẩn thận!"
Thấy sắc mặt Quý tri phủ tái nhợt té xỉu thì vội vàng tiến đỡ lấy .
"Tước gia, đại nhân dầm mưa cả một đêm, ngủ chút nào, lúc chắc chắn là vô cùng mệt mỏi, là chúng tìm một nơi nghỉ ngơi ."
Người bên cạnh nôn nóng , "Còn cánh tay thương của Lý đại phu, cũng nhanh chóng trị liệu."
"Không sai, các vị đều lên thuyền tiếp." Nghe , Thẩm Thủ Nghĩa nhanh chóng quyết định, dẫn theo lên thuyền.
Vừa trong khoang thuyền thì đều cảm giác như mới c.h.ế.t sống , trong lòng cũng yên thêm vài phần.
"Quang tử, thời điểm các ngươi đến thì bên trong thành tình hình ?" Sau khi sắp xếp cho tri phủ xong thì Thẩm Bích Thẩm mới Quang Tử dò hỏi.
"Bên trong thành thì phần lớn nhà dân đều đổ, chỉ dư một ít nhà, nếu cơn hồng thủy lùi thì sợ trụ cũng bao lâu nữa!"
Quang tử Thẩm Bích Thẩm vẻ mặt trưng cầu hỏi: "Cô nương, thời điểm đến đây thì thấy nhiều bá tánh còn chạy kịp, còn leo lên cây, nhưng thấy bọn họ chống chịu cũng nhiều thời gian nữa, xem nên..."
"Vậy thời điểm các đến đây, đưa bọn họ cùng đến?"
Thẩm Thủ Nghĩa ở bên cạnh lập tức nôn nóng , "Những bá tánh đó ở , chúng lập tức qua đó cứu bọn họ!"
"Tiểu thư?" Nghe Thẩm Thủ Nghĩa , Quang Tử cũng lập tức đồng ý mà như cũ qua hỏi Thẩm Bích Thẩm.
"Người thì đương nhiên là cứu, nhưng hết cần đưa Tri phủ đại nhân đến nơi an để nghỉ ngơi ."