Thẩm Bích Thẩm Quang Tử hỏi,"Lần các ngươi dẫn theo bao nhiêu đến đây?"
"Chỉ ba con thuyền." Quang Tử đáp,"Trọng tâm của chúng là cần tìm , nên chuẩn nhiều."
Nói một câu ích kỷ thì là sở dĩ bọn họ cứu là vì sợ thuyền nhiều sẽ ảnh hưởng đến chuyện cứu viện Thẩm Bích Thấm, ở trong lòng bọn họ, cái gì mà danh dự đại nhân đại nghĩ thì cũng thể so sánh với địa vị của Thẩm Bích Thấm trong lòng bọn họ,
"Một khi như , thì chúng hướng Tây Bắc , đường nếu bá tánh, mà vô cùng nguy hiểm thì sẽ cứu , tạm thời đưa đến trấn, cho bọn họ an tâm , đợi khi đến , chúng sẽ triệu tập đến đây cứu viện ."
Thẩm Bích Thẩm nghĩ một hồi ,"Trước hết cần đưa Quý đại nhân đến nơi an nghỉ ngơi nếu sẽ sinh bệnh."
"Được."
Mọi xong cũng cảm thấy đạo lý, tất cả đều gật đầu tán thành, dù thì mắt con thuyền của bọn họ hạn, đúng là cũng chỉ thể như .
Sầm cảng, ở trong lều lớn.
Quý Hiên Dật cao lớn an trong lều, hai bên sớm những lãnh tướng thành hành, trong phòng vô cùng an tĩnh, khí ngưng trọng áp lực.
"Đại nhân, chi viện đang từ một đường khác đến." Lúc một binh sĩ tiến thông báo,"Mộ Dung tham tướng thỉnh cầu giao lệnh."
"Người khác thì ba ngày đến, đoàn ngựa đến muộn như , cho tiến ." Nghe , Quý Hiên Dật nhíu mày, nhưng vẫn mở miệng cho tiến .
"Mạt tướng Mộ Dung Húc, gặp qua Quý tổng binh." Sau khi bên trong, Mộ Dung Húc cung kính hành lễ.
"Mộ Dung Húc?" Nhìn thấy đến chính là Mộ Dung Húc thì Quý Hiên Dật ngẩn .
Tuy rằng Mộ Dung Húc trúng Võ Trạng Nguyên, nhưng nghĩ rằng Mộ Dung Húc tốc độ tấn chức nhanh như , chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi lên vị trí tham tướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-834.html.]
Ở Nam Minh, tới vị trí tham tướng thì cũng thể gọi là tướng quân chân chính, địa vị đúng là lớn. " là mạt tướng.”
Nghe thế giọng , Mộ Dung Húc cũng nhận phận của , tuy rằng đối với chuyện Quý tổng binh là Quý Hiên Dật thì cũng chút ngoài ý , nhưng mặt như cũ hề hiện chút cảm xúc nào, vẻ mặt vẫn điềm nhiên như cũ.
"Hừ."
Tình địch gặp thể là hết sức đỏ mắt, tuy rằng Thẩm Bích Thẩm rõ ràng, nhưng hiện giờ thấy , thì trong lòng Quý Hiên Dật vẫn thoải mái như cũ, hừ lạnh một tiếng, vội vã hạ lệnh, giọng lạnh lùng hỏi: "Một đoàn quân khác sớm đến , vì ngươi đến muộn ba ngày?"
"Mạt tướng đường gặp mấy tên giặc cỏ tập kích, nên thời gian mới chậm trễ, tuyệt đối cố ý kéo dài."
Sống lưng Mộ Dung Húc thẳng lên, giọng kiêu ngạo siểm nịnh,"Quân sĩ trong đội thể chứng, nếu Tổng binh đại nhân tin thì thể cho kiểm chứng.”
"Hừ, bổn tổng binh thời gian kiểm chứng những việc nhỏ lông gà vỏ tỏi đó, mau lên."
Với Mộ Dung Húc thì Quý Hiên Dật cũng đối mặt vài , coi như cũng hiểu con , huống chi thể khiến cho Thẩm Bích Thấm coi trọng, đương nhiên nhân phẩm sẽ kém, cho nên tuy trong lòng khó chịu, nhưng cũng khó Mộ Dung Húc.
Đối với thái độ khác thường của Quý Hiên Dật thì mấy tướng còn cũng hiểu chuyện gì đang xảy , rõ ràng ngày thường tổng binh đại nhân đối xử với những tham tướng khác vô cùng bình dị gần gũi, vì thái độ đạm mạc như với tham tướng mới.
mà bọn họ cũng thông minh mà lựa chọn im lặng, trong lúc nhất thời, căn phòng trở nên tĩnh lặng một cách vi diệu.
"Bang..."
Đột nhiên, Quý Hiên Dật đập mạnh một lên bàn, đó liền lên.
Thấy hành động bất thình lình của Quý Hiên Dật thì đều giật nảy , đó tất cả đều đồng thời về hướng Mộ Dung Húc, âm thầm suy đoán, chẳng lẽ tham tướng mới Mộ Dung Húc từng đắc tội với Tổng binh đại nhân ?
Bằng mới đến mà đem chọc giận như !