Nắm chặt quyển sách trong tay , Mộ Dung Húc mang hai quyển sách  đầu   trong phòng. Sư phụ cố ý đưa hai quyển sách  đến đây tất nhiên  dụng ý của ông , bản    nhanh chóng lĩnh hội và hiểu thấu nội dung bên trong, tuyệt đối   cô phụ tâm huyết của sư phụ.
Bên  Mộ Dung Húc   tập trung  việc huấn luyện tân binh mà Chương Châu bên  rốt cuộc   tin tức  qua một tháng cố gắng của Lý Ngôn Sanh.
Người bệnh thứ nhất   trị khỏi, thuốc chữa trị bệnh dịch   nghiên cứu .
"Ngươi  thật? Tử Hinh ca thật sự  nghiên cứu   phương thuốc !"
Thẩm Bích Thẩm đang bận rộn chuẩn  một  vũ khí quân giới mới nhất cho Mộ Dung Húc bên ,   thấy tin tức  nàng kích động đến mức trong nháy mắt vành mắt  đỏ lên. Có trời mới  nàng  chờ đợi tin tức  bao lâu .
"Là thật ạ. Lý đại phu  cho bệnh nhân khác uống thử, nếu mấy ngày nữa tất cả  bệnh đều khỏi hẳn,  phương thuốc  thật sự   tác dụng." Quang Tử cũng kích động .
"Quá  ! Thật sự quá  ! Cuối cùng Tử Hinh ca cũng  cần chịu khổ nữa." Giọng  của Thẩm Bích Thẩm như nghẹn .
Tâm trạng nàng lúc  căn bản  thể diễn tả  bằng bất kỳ lời  nào,  vui vẻ,  s.ú.n.g bái,  cả sự tự hào khó diễn tả bằng lời.
Lý Ngôn Sanh là   đổi thế giới quan của nàng, khiến nàng nhận thức  thế gian  thật sự  sự ấm áp vô tư và yêu thương thuần khiết, chân thật, bởi vì một quyết định của  mà mấy trăm sinh mạng   giữ , bây giờ tiếp tục cứu vãn mấy ngàn tính mạng con .
"Như  là quá  ! Cuối cùng Lý đại phu  thành công,   xem như  thể bình an trở về ." Những  khác cũng đầy sùng kính, tất cả đều kích động rơi nước mắt.
Trong mắt họ, Lý Ngôn Sanh  những là một thần y  y thuật cao siêu mà  càng giống như một thánh nhân  đáng để họ sùng bái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-884.html.]
"Quang Tử, ngươi mau  về báo tin tức cho phụ  và nương  , để họ chuẩn  cẩn thận,  tin Tử Hinh ca sẽ nhanh chóng trở về thôi."
Thẩm Bích Thấm vui vẻ  với Quang Tử: "Chờ  chuẩn  đồ đạc bên  xong xuôi sẽ lập tức chạy về."
"Vâng." Quang Tử gật đầu  nhanh chóng chạy về huyện thành.
May mắn vì phủ Trung Nghĩa bá vẫn  giữ   trận hồng thủy,  mấy tháng tu sữa cũng  khôi phục  dáng vẻ ban đầu, để xử lý vấn đề của nạn dân  thuận tiện hơn, mấy  Thẩm Bích Thấm đều trở  phủ.
Chờ Quang Tử  , Thẩm Bích Thấm tiếp tục bàn giao công việc cho những  ở phường vũ khí để họ chỉnh lý và kiểm kê cho kỹ lưỡng. Điều Thẩm Bích Thấm cảm thấy may mắn nhất  trận hồng thủy  chính là nàng  đặt tất cả sản nghiệp ở  núi của thôn Thẩm Gia nên mới   nước lũ  ảnh hưởng đến, nếu  đó nàng mang tất cả đến Quận Thành, chỉ sợ  lẽ sẽ giống như mấy cửa hàng , đều theo nước trôi  biển đông cả .
"Tiểu thư, bây giờ    ba mươi thiên lý nhãn,  chăng đều đưa đến chỗ Mộ Dung tướng quân?"
  lúc  hai   Trương Tịnh và Trương Liệt là  phụ trách   thiên lý nhãn  cầm một chiếc đến,  khi cung kính hành lễ thì đưa cho Thẩm Bích Thấm : "Mời tiểu thư kiểm tra!"
Sư phụ  thiên lý nhãn chỉ  hai   họ, cộng thêm    thiên lý nhãn cần độ chính xác cao, vì  mà hiệu suất vô cùng thấp, từ lúc họ đến Thẩm Gia, mãi đến bây giờ khó khăn lắm mới  thành nhiệm vụ Thẩm Bích Thẩm giao cho và cũng chỉ mới tạo   ba mươi chiếc.
Tuy chậm chạp nhưng hiệu quả cao, chất lượng của từng chiếc thiên lý nhãn  đều vô cùng cao cấp.
"Làm   ?"
Nghe  Thẩm Bích Thẩm hết sức vui mừng. Nàng  chờ đợi  bao lâu, cuối cùng cũng  xong. Nhận thiên lý nhãn về tay , nàng thử  về phương xa, hiệu quả thậm chí còn  hơn hai chiếc  đó nàng  tịch thu .
"Rất !"