"Lưu đại ca, tỷ tỷ của đến mức , trái tim của bằng đá ?"
Hoa Tụng nhịn : "Ta nghĩ chắc chắn phu nhân của cũng hy vọng một một , chăm sóc."
"Ta..."
Nghe Hoa Tụng , Lưu Trường Phúc nhớ đến hình ảnh thể tử khi qua đời kéo tay , nàng hy vọng thể tìm một cô nương thể chăm sóc , chung sống hết đời, nàng phúc cùng đến già.
Trong lòng nhớ đến thê tử, hai mắt phiếm hồng, lẽ chính nàng cũng thể gặp nàng chính là may mắn nhất của . Hình ảnh thê tử mất vô cùng thê thảm hiện lên trong đầu , hai mắt Lưu Trường Phúc đỏ bừng, nắm chặt hai tay, cả như toát thở lạnh lẽo, sát khí bao phủ quanh .
"Lưu... Lưu đại ca..."
Bị dáng vẻ của Lưu Trường Phúc cho sững sờ, hai tỷ lùi , khắp gương mặt đều hiện vẻ lo lắng, họ từng thấy Lưu Trường Phúc trong dáng vẻ thế .
"Phong Ngâm cô nương, bây giờ thể cho cô nương câu trả lời."
Nghe thấy tiếng gọi, Lưu Trường Phúc tỉnh táo , im lặng một lúc lâu Phong Ngâm : " nếu cô nương tình nguyện chờ đợi, đợi xong tâm nguyện cuối cùng, cũng ở bên cô nương."
"Ta đồng ý. Cho dù đợi bao lâu cũng đồng ý." Nghe trong lòng Phong Ngâm vô cùng vui vẻ, hai lời nàng nghiêm túc gật đầu.
"Đa tạ." Lưu Trường Phúc cố gắng đè nén cơn giận trong lòng, cảm động Phong Ngâm .
Hoa Tụng sai, qua nhiều năm nay, đúng là nên yên . Phong Ngâm là một cô nương , thật nhiều năm nay Phong Ngâm vẫn luôn lấy lòng , chỉ là bao giờ suy nghĩ nhiều, ngờ một cô nương như để ý đến .
"Vậy ý của Lưu đại ca chính là tiếp nhận tỷ tỷ của ?" Hoa Tụng một bên vui mừng .
"À, ừm." Nghe Lưu Trường Phúc cũng đỏ mặt lên, ngượng ngùng khẽ gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-893.html.]
"Vậy... Vậy Lưu đại ca mau thử bộ y phục mùa đông xem!"
Phong Ngâm kích động trong thoáng chốc nên mới biểu hiện mạnh mẽ như , dũng cảm bao nhiêu thì bây giờ ngượng ngùng bất nhiêu, nàng cúi đầu, dám thẳng Lưu Trường Phúc.
"Ừ."
Lưu Trường Phúc gật đầu, cũng căng thẳng khi đưa tay nhận lấy bộ y phục, khi thử mặc lên mới thấy bộ y phục vặn với kích thước của , mà đó còn màng theo mùi thơm thoang thoảng, dường như là mùi huân hương của nữ tử dùng.
Mùi thơm khiến trái tim Lưu Trường Phúc đập nhanh vô cùng, nhiệt độ mặt cũng càng lúc càng cao.
"Ôi, . Tỷ tỷ, tay nghề của tỷ quả nhiên lời nào để chê."
Hoa Tụng bước lên quan sát Lưu Trường Phúc, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên:
"Ừm, bộ y phục mùa đông đúng là phù hợp với Lưu đại ca."
" , ." Cảm nhận sự ấm áp bao quanh cơ thể , trong lòng Lưu Trường Phúc cũng ấm áp theo.
"Lưu đại ca, gần đây ở trong phủ nhiều chuyện, vì nhanh chóng thành bộ y phục mà đại tỷ của phí bao tâm tư, dù cũng một tiếng cảm ơn." Thấy dáng vẻ đang ngây của Lưu Trường Phúc, Hoa Tụng bất mãn, bĩu môi .
"Hoa Tụng!"
Nghe Hoa Tụng lời , Phong Ngâm càng thêm ngượng ngùng, nàng hổ kéo lấy góc áo Hoa Tụng nhưng Hoa Tụng đang quyết tâm giúp tỷ tỷ như ý nguyện nên cho phép hai họ cơ hội lùi bước, thế là nàng giả vờ như thấy.
"A, đúng . Hoa Tụng cô nương sai. Phong... Phong Ngâm cô nương, đa... đa tạ cô nương."
Nghe , Lưu Trường Phúc vội vàng lúng túng ôm quyền lễ, đó lắp: "Ta... Ta thích."
Lưu Trường Phúc luôn bình tĩnh, vững vàng, khó khi thấy dáng vẻ thất thổ thế khiến Hoa Tụng thấy thì liên tục trộm. Xem vị Lưu đại ca cũng cảm giác với tỷ tỷ .