Chờ đến khi tấn công xong một , ánh mắt Mộ Dung Húc lộ một tia lòng, ngừng trong chốc lát, đó nữa hạ mệnh lệnh để cho bọn họ triệt trận.
Rất nhanh, dựa cờ hiệu đang phất, các quân sĩ nữa nhanh chóng trở về chỗ cũ.
"Được , hôm nay tới đây thôi , giải tán ."
Nhìn tuyết rơi xuống càng ngày càng lớn, quần áo đơn bạc các quân sĩ, Mộ Dung Húc nhíu nhíu mày, đó hạ lệnh cho các quân sĩ giải tán.
Mấy ngày gần đây nhiều quân sĩ bởi vì chịu lạnh mà nhiễm bệnh ngã xuống, nếu vẫn tiếp tục thao luyện, thì chỉ sợ sẽ càng nhiều quân sĩ bệnh hơn, bây giờ bọn họ đang thiếu vật tư, thể chịu nổi một hao tổn nào nữa.
"Tạ tướng quân!"
Nhận mệnh lệnh giải tán, các quân sĩ tại chỗ đồng thanh hành lễ, đó mới giải thán nhanh chóng rời khỏi giáo trường.
"Tướng quân, hạ quan thật sự hiểu vì ngày nào đều để cho bọn họ luyện trận pháp , loại trận đội nhỏ như thế, tác dụng gì?" Thấy Mộ Dung Húc thao luyện xong, Triệu Đại Hà một bên mới tiến lên khó hiểu hỏi.
Từ ngày đội quân thành lập đến giờ cũng non nửa tháng, trừ bỏ việc huấn luyện thể lực mỗi ngày, thì Mộ Dung Húc để bọn họ thao luyện nhiều nhất chính là loại trận pháp nhỏ chỉ mười một đội .
Từ xưa đến nay, chiến đấu chủ yếu dựa binh lực, bởi nên mỗi khái chiến đội quân đều lượng quân sĩ khổng lồ, dùng nhiều là các loại đại hình trận pháp, còn loại nhỏ mười một trận, Triệu Đại Hà quả thật từng thấy.
"Trận là từ "Võ biên" mà ân sứ tặng lĩnh ngộ mà thành như , chuyên dùng để khắc chế giặc Oa, thần kỳ, đến lúc đó ngươi sẽ ."
Mộ Dung Húc cũng nhiều lời, chỉ giải thích qua đơn giản một chút, mặt mang đầy sự tự tin : "Triệu giám quân chỉ cần giúp khiến cho bọn họ luyện thuần thục trận pháp , trận , tương lai nhất định sẽ nhiều tác dụng ngờ đến !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-910.html.]
"Nếu tướng quân tính toán hạ quan cũng nhiều lời nữa."
Nghe , tuy rằng trong lòng Triệu Đại Hà vẫn nghi hoặc như cũ, nhưng cũng tiếp tục dò hỏi nữa, mà mặt lộ vẻ ưu tư ,"Tướng quân, hiện giờ thời tiết lạnh khắc nhiệt, hạ quan đăng báo nhiều thúc giục phát quân phục, quần áo mùa đông cùng với thuốc tiếp viện, nhưng họ chậm chạp đáp , nếu cứ như , hạ quan sợ những quân sĩ kiên trì cũng nổi nữa."
"Không cần báo lên nữa, bọn họ sẽ cấp.
Trong mắt Mộ Dung húc phát một tia sắc lạnh, trầm giọng ,"Ngày mai ngươi triệu tập một ít may vá đến đây, quần áo mùa đông chúng tự , còn chuyện dược liệu thì nếu bản địa , chúng ngoài mua, nhất định thể bạc đãi quân sĩ."
"Chỉ là tướng quân, 40bộ quần áo của binh sĩ, thì lẽ thời gian cũng hề ngắn, chỉ sợ binh sĩ chịu nổi, sẽ sinh câu oán hận." Triệu Đại Hà khỏi hạ thấp giọng .
"Chuyện ngươi cần lo lắng, Mộ Dung Húc tuyển binh, cũng những nghị lực như ."
Lúc chiêu binh, Mộ Dung Húc nghiêm khắc chiếu theo điều lệ mà , những thể vượt qua khảo nghiệm đây, chắc chắn giống với những binh lính bình thường.
"Như thế, liền theo tướng quân, hạ quan trở về sẽ sắp xếp." Thấy Mộ Dung Húc tự tin như thì tuy rằng trong lòng Triệu Đại Hà lo sầu, nhưng cũng nhiều.
"Thiếu chủ, thiếu chủ, tin tức , thiếu phu nhân ở bên đưa đồ đến." Mộ Dung Húc và Triệu Đại Hà mới nửa đường thì liền thấy Long Lục vui vẻ chạy đến.
"Ồ, , trở ." Nghe , trong lòng Mộ Dung Húc vui vẻ, lập tức dẫn Long Lục về phủ.
"Tiểu nhân gặp qua tướng quân."
Khi trong sân thì họ liền thấy Triệu Tiểu La mặt đầy ý tiến lên chào đón, khi cung kính hành lễ thì liền ,"Đồ gửi từ mười ngày , tiểu nhân ngày đêm đến, cuối cùng đưa đến năm mới."