Mặc dù   những lời  của Thẩm Bích Thấm  mấy phần là thật sự, nhưng  thể   đến mức đó, trong đó nhiều ít cũng  chút thật lòng, hơn nữa nếu như  thể  , thì chuyện  chỉ  lợi cho ,  tất nhiên   lý do gì để từ chối.
Bởi ,  khi khen ngợi mấy câu, Lưu Chính Nghĩa  chút do dự gật đầu đồng ý.
"Vậy thì  phiền đại nhân , đợi lát nữa  sẽ sai  hầu mang hạt giống đến cho ngài." Thấy Lưu Chính Nghĩa đồng ý, Thẩm Bích Thấm lập tức  dậy cung kính hành lễ  nữa.
Quả nhiên đúng như những gì Thẩm Bích Thẩm dự đoán,  ít  chịu tiếp thu những thứ mới, ngoài huyện Long Khê thì chỉ  huyện Nam Tĩnh và bên phía Nguyệt Cảng đều từng nhận  sự giúp đỡ của Thẩm Ký cho nên tin tưởng và tích cực hợp tác  thì những địa phương khác cuối cùng đều miễn cưỡng  lệnh  khi nhận yêu cầu mạnh mẽ từ phía quan phủ, mới đồng ý bỏ  mấy mẫu đất để gieo trồng dong riềng.
Trước tình hình như , mặc dù trong lòng Thẩm Bích Thấm và Quý tri phủ đều cảm thấy  bất đắc dĩ nhưng cũng chỉ  thể để mặc như , ruộng đồng chính là huyết mạch của  dân, nếu như ép bọn họ quá, chỉ e sẽ  phản tác dụng, cho nên cuối cùng   chỉ âm thầm cầu nguyện trong lòng, hy vọng chuyện  chỉ là do bọn họ suy nghĩ quá nhiều thôi.
Ngoài việc trồng trọt , việc kiến thiết thành thị tiến triển  nhanh, đến ngày mồng sáu tháng ba , bắt đầu từ phía đông của thành, một phần ba của khu dân cư   xây dựng xong,  dân đều  chuyển  sống trong những ngôi nhà mới xây .
Tất nhiên, những  dân  nhà còn  xây dựng xong đều  tiên  chuyển đến sống cùng những    nhà mới, bởi vì các trại thiên tai ban đầu  dựa theo khu vực để sắp xếp, cho nên  một  thời gian chung sống, đồng cam cộng khổ, quan hệ của những   cũng trở nên  hơn, chỉ là tạm thời ở cùng với , nên tất cả   đều   ý kiến.
Hiện tại    ở, thành thị còn  xây dựng xong, tài nguyên khan hiếm, đây là cơ hội  để kiếm tiền, vì  những   đầu óc nhanh nhạy lập tức nắm lấy cơ hội, trong nháy mắt  nhiều những quán cơm, quán  đua  mọc lên, bên phía thành đông  nhanh  trở nên náo nhiệt hơn.
"Được,  tiếp theo chúng  hãy  đến tình hình gần đây của đại hùng phủ Chương Châu chúng , tướng quân Mộ Dung Húc."
Ngày , khi Thẩm Bích Thấm và đám  Lưu Trường Phúc  bước  khỏi cửa cửa hàng đang trong thời gian tu sửa,   thấy thuyết thư   quen thuộc trong quán  đang bắt đầu   với nghề cũ của ,   bàn bắt đầu mở miệng kể chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-933.html.]
"Trường Phúc, tiếp theo cũng   chuyện gì gấp, chúng  nghỉ ngơi uống  một lát ."
Nghe  đối phương đang  về Mộ Dung Húc, Thẩm Bích Thấm lập tức đội mũ  khăn che lên,  khi  với Lưu Trường Phúc một cầu liền   quán .
Nhìn dáng vẻ  của Thẩm Bích Thấm,  mặt của Lưu Trường Phúc  khỏi lộ  nụ ,  đó cùng   theo.
Mặc dù bản  Thẩm Bích Thẩm cũng  thể   tin tức từ trong thư của Mộ Dung Húc gửi, nhưng mà tính tình của Mộ Dung Húc  thích khoe khoang chiến công của , cũng  tô điểm thêm gì cho câu chuyện, cho nên tin tức trong thư tất nhiên    và chi tiết như lời thuyết thư  kể.
Hai  tùy tiện tìm một chỗ  xuống, gọi hai món ăn vặt,  đó bắt đầu nghiêm túc lắng  thuyết thư  kể chuyện.
"Lần     xong trận chiến Ninh Hải là trận chiến thứ nhất của Mộ Dung tướng quân, trận chiến thứ hai là trận chiến ở Nhạn Môn lĩnh, còn  khả năng   chiến thắng ở Tân Hà."
Sau khi thuyết thư  nhấp một ngụm , bắt đầu  với vẻ mặt ngưỡng mộ : "Vậy tiếp theo chúng  kể chuyện về việc Mộ Dung tướng quân  tài trí  thấu những mánh khóe xảo quyệt của kẻ thù như thế nào và dẫn dắt Ngự Thiên Quân đánh bại giặc Oa  ."
"Ồ, , Ngự Thiên Quân là gì, tại  chúng   từng   qua?"
 đúng lúc  phía   một vị khán giả tò mò lên tiếng hỏi.
" , ngài giải thích một chút , Ngự Thiên Quân  ở   , Mộ Dung tướng quân của chúng   ?" Nghe , những vị khách khác  khán đài cũng đều đồng thanh hỏi.