"Cô nương, đây là nước ô mai, mau uống một chút, tiêu thực." Thấy bộ dạng của Thẩm Bích thẩm thì trong lòng Phong Ngâm khâm phục thương xót.
"Cũng may, bánh trôi ăn cũng , chỉ là nó quá ngọt, càng ăn càng hoảng."
Tiếp nhận lấy nước ô mai, khi liên tiếp uống vài ngụm thì nàng mới đem cơn buồn nôn áp xuống, “Đến gần cuối cơ hồ chỉ là nuốt xuống, cũng may nôn mặt họ."
Hiện giờ nghĩ đến bánh trôi, Thẩm Bích Thẩm khỏi rùng một cái, nếu ăn nữa thì đúng thật là đáng sợ.
"Thật sự là vất vả cho tiểu thư."
Phong Ngâm ăn một loại đồ ăn quá nhiều là cảm giác gì, nhưng bộ dạng hiện giờ của Thẩm Bích Thẩm thì nàng cũng hiểu, đương nhiên là hề dễ chịu.
" mà, tuy là chút khó chịu, nhưng chỉ cần nghĩ đến bộ dạng cao hứng của bá tánh thì liền cảm thấy cảm giác khó chịu đều đáng giá!"
Ngay lập tức, mặt nàng lộ một ý , cảm thán ,"Hiện giờ mới cảm thấy, bọn họ thể đáng yêu như !"
Ngẫm , đời đúng là trời sinh , cũng là bởi cảnh sống áp bách, nếu thể bình yên trải qua cuộc đời thì gì ai hóa liền, khiến khác chán ghét, thậm chí khả năng sẽ rơi đầu.
Thẩm Bích Thẩm nghĩ, nếu Nam Minh thể yên , bá tánh sinh sống định thì cảnh tượng, "Không nhặt của rơi đường, đêm cần đóng cửa." cũng chắc là sẽ xuất hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-940.html.]
"Đây cũng là do tâm địa thiện lương của cô nương." Phong Ngâm ở bên cạnh mỉm .
Lại , hiện tại Diêm Hoa điều trở về quan ở kinh thành nên sản nghiệp của Diêm thị ở phủ Chương Châu giao cho cháu vợ của Diêm Tùng tên là Âu Tất Tiến.
Lúc bởi vì luôn bận rộn chuyện khoai lang, nên việc liền gác . Hiện giờ thời gian, Âu Tất Tiến của Diêm thị ở phủ Chương Châu đang chính là một cái đinh, đương nhiên nhổ càng sớm thì càng , cũng nên lãng phí một nhân chứng sống mà Thẩm Trí Viễn vất vả tặng cho. Là do đội ngũ vận chuyển dong riềng của Thẩm Trí Viễn đến nửa đường thì đám sát thủ ám sát. Trong mấy bắt sống thì chỉ một khai là sát thủ do Âu Tất Tiến tới. Thẩm Trí Viễn cũng hứa sẽ cứu nhà của khỏi tay Âu Tất Tiến nên mới yên tâm chịu nhân chứng. Sau đó, Thẩm Trí Viễn sai mang trở về cho Thẩm Bích Thẩm xử lý.
Sau khi gọi Phong Ngâm tiến hỗ trợ mài nghiên thì Thẩm Bích Thấm liền cầm bút lên. Rất nhanh, ba phong thư xong, phong thứ nhất là để hồi âm Mộ Dung Húc, phong thư hai là để cho Lâm Chấn ở kinh thành, dặn dò mượn cơ hội để tố cáo Diêm Tùng.
Dù Âu Tất Tiến cũng là cháu vợ của Diêm Tùng, nếu cháu vợ sai thì đương nhiên ông cũng khó phủi sạch quan hệ , tuy tạo nguy hại quá lớn nhưng như Âu Tất Tiến thì đương nhiên là vô cùng để ý.
Lại nữa chặt đứt cánh tay của Diêm thị, chỉ cần nghĩ đến Diêm Tùng thoải mái thì Thẩm Bích Thẩm liền cảm thấy vô cùng hả giận.
Hừ, con gái thì luôn mơ ước đoạt nam nhân với nàng, cha thì hại nam nhân của nàng, còn nghĩ cùng cha nàng đoạt ngôi vị hoàng đế, chuyện như , nàng đương nhiên nhớ rõ ràng, hiện giờ cơ hội phản kích, nếu thể nắm chặt , thì nàng sẽ là Thẩm Bích Thẩm.
Còn phong thư còn , đương nhiên là cho tri huyện, gì hơn chuyện quang minh chính đại mà đến, nên đương nhiên sẽ càng lòng .
"Trường Phúc, phong thư đưa cho tri huyện."
Khi triệu Lưu Trường Phúc đến, Thẩm Bích Thấm liền mỉm đem lá thư đưa cho ,"Trước liên tục theo Thẩm gia của chúng , hiện giờ vô cùng chờ mong sự lựa chọn của ."