Thấy Lưu Trường Phúc đến đây thì khuôn mặt của Phong Ngâm lập tức đỏ lên, liếc   một cái  vội cúi đầu ngượng ngùng.
"Vâng." Đối với phân phó của Thẩm Bích Thẩm thì Lưu Trường Phúc  bao giờ hỏi nhiều, ánh mắt  nhu hòa  Phong Ngâm một cái,  lập tức xoay  rời .
"Phong Ngâm, phong thư  đưa cho A Húc, một phong khác dùng bồ câu đưa về hướng kinh thành cho nhị tỷ phu." Đợi khi Trường Phúc rời  thì Thẩm Bích Thẩm cầm hai phong thư khác, vẻ mặt hứng thú đưa cho Phong Ngâm, "Dưới đất  vàng ?"
Mấy năm nay Thẩm Ký phát triển nhanh chóng, hiện giờ sản nghiệp  trải rộng khắp Phúc Kiến và những tỉnh lân cận, ngoài  còn  những chi nhánh từ phủ Chương Châu  đến kinh thành mà nàng  từng  qua, còn về vấn đề bồ câu đưa thư, thì mỗi một bức thư gửi xong nàng đều sẽ đổi bồ câu, bởi  cũng  cần lo lắng bồ câu đưa thư sẽ mệt c.h.ế.t  là  lạc.
Bởi , tuy rằng tốc độ so   bằng Hải Đông Thanh nhưng tiến triển cực kỳ nhanh, hiệu suất so với phương pháp truyền tin thông thường cao hơn,  chừng nửa tháng là  thể đưa thư đến kinh thành.
"Cô nương!"
Đương nhiên Phong Ngâm hiểu ý của Thẩm Bích Thẩm là đang trêu ghẹo nàng , nên liền thẹn thùng dậm chân, ngày  đó ôm hai phong thư chạy như bay  ngoài, chỉ sợ nếu ở  thì Thẩm Bích thấm  tiếp tục truy hỏi nàng mấy vấn đề mà nàng  hổ   mở miệng.
"Hắc, da mặt thật mỏng." Nhìn bộ dạng chạy trối c.h.ế.t của Phong Ngâm thì Thẩm Bích Thẩm  nhẹ,   tiếp tục xem sổ sách.
Nói đến bên huyện bên ,  khi nhận  thư của Thẩm Bích Thẩm thì liền  em trai vợ của Diêm Tùng sẽ  đối phó,   liền ngây ngốc.
"Ai u, bà nội của  ơi, rốt cuộc là     sai chuyện gì!"
Hắn dù  cũng   tri huyện nhiều năm, đương nhiên  ngốc, cũng hiểu Thẩm Bích Thẩm đang  xem thái độ của ,  xem rõ ràng    ở bên nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-941.html.]
Hắn đương nhiên  rõ chuyện tối kỵ nhất của quan trường, bởi  cũng hiểu hiện giờ đang chuẩn  tới thời khắc mấu chốt.
Bên trong bức thư  cũng   tin tức gì quan trọng, chủ yếu là cáo trạng Âu Tất Tiến thuê hàng hung mưu sát,   hỗ trợ  đơn khởi kiện, chờ buổi chiều sẽ đến Diêm phủ bắt .
 mà, tuy  nội dung   gì mấu chốt, nhưng đối với Âu Tất Tiến mà  thì  thể  chính là giúp   cho  cứu giúp.
Nếu Thẩm Bích Thấm dám gióng trống khua chiêng cáo trạng Âu Tất Tiến, thì đương nhiên là   chứng cứ xác thực, bởi   cứ  Âu Tất Tiến cũng chỉ  thể là Diêm Tùng, nếu  đem tin tức  lộ cho Âu Tất Tiến, để  khi quan phủ bắt   thì     thể kịp thời đào tẩu, cũng như Diêm Tùng  thể chuẩn  hết thảy  chuyện thì đương nhiên sẽ là việc lớn biến nhỏ, việc nhỏ hóa .
Ngược , nếu    lời nào, để cho Âu Tất Tiến  bắt thì đương nhiên là  đang  đối nghịch với Diêm thị, và cũng  xếp  sổ đen, đến lúc đó hai bên đều   lòng, kết cục vô cùng bi thảm.
Cho nên cuối cùng là nên nhập  Diêm thị, dùng tin tức  để quy phục,  là    về phía Thẩm thị, thì rốt cuộc bây giờ  đến thời điểm quan trọng để đưa  sự lựa chọn .
"Đại nhân, rốt cuộc tình hình  ?"
Thành công khiến cho Thẩm Thủ Lễ  đuổi khỏi huyện, hiện giờ vị trí huyện thừa  đang trống, chủ bộ  một  nữa để thủ hạ đắc lực nhất lên , hơn nữa tri huyện cũng sắp thăng quan tiến chức, vì tiền đồ của    thì chủ bộ vô cùng để bụng đến chuyện của tri huyện.
"Chuyện là như thế ."
Nghĩ một lát xong tri huyện cũng  giấu giếm, liền đem nội dung thư của Thẩm Bích Thấm   một  nữa, "Ngươi cho  một chủ ý , rốt cuộc nên  như thế nào mới ?"
"Đại nhân, hiện giờ cũng   là thời điểm do dự, chuyện      phép kéo dài."
Chủ bộ đương nhiên hiểu ý của tri huyện, suy nghĩ một lát   ,"Đại nhân thứ cho hạ quát  một câu đại nghịch bất đạo, nhưng Diêm thủ phụ dù  cũng ở xa kinh thành, việc của phủ Chương Châu    ngoài tầm với, hơn nữa Trung Nghĩa Bá  đó  lâu  Hoàng Thượng ngự phong, thực lực  càng thêm cường thịnh, hiện giờ danh tiến của bọn họ ở phủ Chương Châu vô cùng , Diêm thị    thể so sánh ."