" Âu lão bản, tiểu nhân quá nhưng Thẩm Trí Viễn kinh thành, hiện giờ cũng chỉ là một nha đầu mười bốn tuổi quản lý thì thể gì chứ, đến lúc đó chúng nắm lấy b.í.m tóc của nàng , mượn chuyện , bắt nàng nhường vị trí hội trưởng."
"Không sai, đúng là như , đến lúc đó chúng nhất định sẽ về phía ngài."
“...”
Biết Âu Tất Tiến đang buồn bực chuyện ăn, những nắm chặt lấy tình huống trung tâm, nếu Âu Tất Tiến ghi hận thì hậu quả nhất định là so với Diêm Hoa cũng kém bao nhiêu phần.
"Được , hôm nay đến là để uống rượu, đừng mấy chuyện mất hứng đó." Tuy ngoài miệng thì như , nhưng mấy nhiệt tình khen tặng như thì trong lòng vẫn vô cùng hưởng thụ.
"Lão gia!"
lúc mấy thương hộ nịnh hót tiếp thì một quản gia bước nhanh đến, ghé tai nhỏ mấy câu.
"Ta !"
Nghe , Âu Tất Tiến nhíu mày, ngay đó dậy tạ với các khách nhân ,"Bên còn một việc, chút sẽ về, các ngươi cứ tùy ý ăn uống"
"Được, chúng hiểu, u lão bản cứ việc của ." Mọi bên đương nhiên là dám dị nghị, tất cả đều gật đầu.
Sau khi một nữa gật đầu với xong thì Âu Tất Tiến liền vội vàng rời .
"Gặp qua chủ tử." Trở thư phòng, thì liền thấy một sát thủ cung kính nửa quỳ mặt đất chào hỏi.
"Ngươi tra tin tức của những sát thủ mất tích ?"
Từ khi đem những sát thủ ám sát đoàn Thẩm Trí Viễn thì nhóm đó liền như bốc khỏi nhân gian, vô tung vô tích, nếu gia quyến của bọn họ còn đnag khống c.h.ế.t thì còn hoài nghi bọn họ chạy trốn tập thể .
" , phát hiện bọn họ ở trong một doanh trại nhỏ của An huyện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-943.html.]
Tên sát thủ trán đầy mồ hôi, nhưng dám duỗi tay lau , do dự một lát liền bi thống sợ hãi ,"Thủ lĩnh cùng các đều giết, nhưng dấu vết đều rửa sạch sẽ, thủ pháp của vô cùng cao minh, tìm một hồi lâu mới thấy ."
"Ngươi cái gì!"
Nghe , đầu tiên là Âu Tất Tiến vô cùng sửng sốt, nhưng ngay đó mắt mở lớn, thể tin tưởng mà vỗ mạnh lên bàn, hai mắt đỏ vằn chằm chằm sát thủ hỏi, "Ngươi , tất cả đều giết?"
" ." Tên sát thủ rối rắm một hồi, cuối cùng vẫn gật đầu.
"Thẩm Ký đáng chết."
Âu Tất Tiến mặt dữ tợn gầm nhẹ một tiếng, ngay đó một loại cảm giác đau đớn khiến cho tối sầm mắt , cả lảo đảo, cũng may quản gia ở bên cạnh nhanh chóng đỡ lấy khi ngã xuống đất.
Những đó đều là vất vả bồi dưỡng , mà diệt bộ, một cũng hề lưu ?
"Không , chủ tử, chúng tìm thật lâu, cuối cùng phát hiện thiếu một ."
Sát thủ do dự một lát, liền tiếp, “Thiếu 11."
"Thiếu một ??"
Nghe , Âu Tất Tiến trầm mặc một lát, lẩm bẩm nhỏ, nhưng ngay đó, sắc mặt nghiêm trọng nôn nóng với sát thủ , “Không , ngươi nhanh chóng xem, nhà của sát thủ 11 còn ở đó !"
"Rõ." Sát thủ cũng nghi ngờ đến khả năng đó, hai mắt mở lớn, gật đầu rời ngay lập tức.
"Lão gia, ngài lo lắng 11 bắt giữ?" Quản gia ở bên cạnh suy nghĩ một lát cẩn thận mở miệng hỏi.
"Không sai, nếu là như suy nghĩ thật thì..."
Âu Tất Tiến mặt đầy nghiêm trọng, đó yên, bất an trong phòng, mãi thấy sát thủ trở thì cắn răng một cái, lập tức với quản gia, “Quản gia, ngươi lập tức chuẩn hành lý cho , rời ngay bây giờ."
"Rời ?" Trong lúc nhất thời quản gia phản ứng kịp .