"Các ngươi định gì hả, mau bỏ dây thừng , nhanh bỏ cho !"
Bị thòng lọng quấn quanh cổ, cảm giác cận kề cái c.h.ế.t khiến trong lòng của Âu Tất Tiến dâng lên cảm giác sợ hãi từng thấy, cả khẽ run lên, về phía Phương tri huyện điên cuồng hét lớn: "Phương Bằng, ngươi dám như với hả, ngươi mau thả , nếu dượng của nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi, ngươi nhanh thả !"
"Hừ, c.h.ế.t đến nơi vẫn còn kiêu ngạo ."
Nghe lời của Âu Tất Tiến, vẻ mặt Phương tri huyện tỏ thái độ gì, ngẩng đầu bầu trời, đó khẽ nở một nụ lạnh, đưa tay cầm lấy mũi tên lệnh.
"Đừng mà, Phương Bằng... Không, , Phương đại nhân, Phương đại nhân, cầu xin ngươi đừng g.i.ế.c mà, chết, cầu xin ngươi đấy!"
Nhìn thấy hành động của Phương tri huyện, kẻ vẫn đang còn tỏ kiêu ngạo như Âu Tất Tiến lập tức hoảng sợ hét lên, nước mắt giàn giụa cầu xon Phương tri huyện.
"Buổi trưa canh ba đến, hành hình." Phương tri huyện bỏ ngoài tai những lời cầu xin của Âu Tất Tiến, chỉ lạnh lùng một cái, đó ném mũi tên hiệu lệnh trong tay ngoài.
"Đừng mà, đừng mà... Ta chết, chết!" Nhìn mũi tên lệnh cắm xuống mặt đất khiến bụi bay mù mịt, hai mắt Âu Tất Tiến mở to, lập tức càng thêm giãy giụa kịch liệt hơn.
mà, cho dù kêu gào giãy giụa như thế nào, sợi dây trói vẫn hề lỏng, mà chiếc thòng lòng cổ đang nhanh chóng tăng tốc siết chặt lấy cổ .
"Bắt đầu , bắt đầu , nhanh xem!"
"Nhanh lên, mau treo cổ c.h.ế.t tên xa , nhanh hơn nữa ."
"Nhanh nhanh nhanh, nhanh hơn nữa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-956.html.]
Nhìn thấy hình phạt treo cổ bắt đầu, các bá tánh đều bắt đầu kích động hẳn lên, xem hành quyết hét lên cổ vũ.
Cảm nhận tiếng la hét truyền đến bên tai, hai tên đao phủ càng thêm hưng phấn hơn, nhanh, sợi dây chạm đến cổ của Âu Tất Tiến, cảm giác đau đớn ập đến, hô hấp của bắt đầu tắc nghẽn.
"Không cần... Không... Ách... Không.."
Âu Tất Tiến ngừng giãy giụa, nhưng hô hấp vẫn như cũ càng ngày càng khó khăn, mãi cho đến khi gì nữa, cổ bắt đầu ngửa , hai mắt trợn trắng, miệng há càng ngày càng rộng, đầu lưỡi cũng thè , rũ xuống dài đến tận cằm.
Tình hình kéo dài thêm hai ba phút nữa, cơ thể của Âu Tất Tiến cũng dần chuyển từ giãy giụa sang run rẩy, một mùi nước tiểu cùng phân nồng nặc bốc , mặt đất xung quanh giá treo cổ cũng ướt đẫm.
Nhìn thấy cảnh , những bá tánh vây xem cũng cảm thấy ghê tởm bóp mũi, mặc dù cách xa như cũng ngửi thấy gì, nhưng chỉ cần nghĩ thôi cũng cảm thấy ghê tởm .
Thẩm Thủ Nghĩa và Thẩm Bích Thấm đến xem hành hình thấy cảnh nhịn nhíu mày, họ ngờ cảnh treo cổ thảm thiết như , dáng vẻ c.h.ế.t của Âu Tất Tiến e rằng hủy hoại hết danh tiếng cả đời của .
"Răng rắc…”
Mãi cho đến khi tiếng xương gãy rõ ràng vang lên, đao phủ vòng quanh lượt cuối cùng, đầu của Âu Tất Tiến trực tiếp gục hẳn xuống, sợi dây thừng quấn chặt quanh cổ , thứ mắc ở giữa chúng giờ chỉ còn một lớp da .
Mãi cho đến lúc , hình phạt treo cổ mới tiến hồi kết thúc.
"Bẩm báo đại nhân, phạm nhân chết, hành hình kết thúc."
Sau khi xác nhận xác nhận , hai tên đao phủ mới dừng tay, mặt vẫn còn vẻ hung dữ kịp biến mất.
"Chết lắm!"