Yêu ai yêu cả đường  lối về, Diêm Tùng cũng cực kỳ yêu thương đứa cháu trai , để   tiếp quản phần lớn tài sản của nhà họ Diêm, còn trực tiếp đào tạo   như  thừa kế của nhà họ Diêm .
Hiện tại   tin dữ , tất nhiên  thể chịu đựng nổi.
"Diêm Tùng ngươi đang  gì thế, mau tách hai  họ ...!"
Nhìn thấy hành động  của Diêm Tùng, hoàng đế  kinh hãi  tức giận, lạnh lùng hét lên   lệnh cho các đại thần tiến lên tách hai  họ .
Lại  ngờ, mới   một nửa, Lâm Chấn ngày thường trông gầy yếu mảnh khảnh  là dùng tay trái nắm lấy cổ tay của Diêm Tùng,  đó ném Diêm Tùng qua vai, khiến Diêm Tùng  ném văng qua đỉnh đầu.
"Phanh…”
Một âm thanh trầm đục của vật nặng rơi xuống đất vang lên,  đó   quăng qua vai đập lưng xuống đất, cả    đất  còn động đậy.
Nhìn thấy cảnh , tất cả các đại thần đều sững sờ tại chỗ, vẻ mặt kinh ngạc trợn mắt há mồm.
"Khụ…”
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của  , vẻ mặt Diêm Tùng đau đớn phun  một ngụm máu,  đó trực tiếp ngất .
"Thủ phụ đại nhân!"
Lúc , tất cả các đại thần mới tỉnh táo , đồng loạt hét lên, bước về phía   kiểm tra vết thương của Diêm Tùng.
"Cha, ngài  , ngài tỉnh  !”
Ở một bên, Diêm Phan, nhi tử của Diêm Tùng cũng lấy  tinh thần, hét lên một tiếng  đó nhào lên nắm lấy tay Diêm Tùng, chỉ là hiện tại hai mắt của Diêm Tùng  nhắm chặt,  thấy dấu hiệu tỉnh .
"Diêm ái khanh  , nhanh  truyền thái y đến đây."
Mặc dù  thích Diêm Tùng, nhưng nếu như lúc  Diêm Tùng thực sự xảy  chuyện, thì chắc chắn sẽ liên lụy đến Lâm Chấn, đây là việc mà hoàng đế    thấy nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-961.html.]
" , thái.."
Nghe , Diêm Phan cũng đang  lên tiếng gọi thái y, thì  tay đột nhiên truyền đến một sức mạnh, lúc đầu   còn cho rằng bản   ảo giác, nhưng mãi cho đến khi lòng bàn tay liên tục  siết chặt ba , lúc   mới phản ứng .
Lúc , cuối cùng Diêm Phan cũng bình tĩnh , nếu hiện tại hoàng đế thực sự  trách tội hành vi phạm thượng   của Diêm Tùng, thì chắc chắn sẽ  chịu phạt, cho nên hiện giờ chọn ngất xỉu là cách  nhất để thoát tội.
Nghĩ đến đây, Diêm Phan lập tức đưa  quyết định,  , quỳ xuống  mặt hoàng đế.
"Bệ hạ, phụ  thần vẫn luôn  bệnh cũ, vốn dĩ tuổi tác  cao, sức khỏe cũng  bằng  đây, hiện tại   chịu vết thương như , tình huống chỉ e cực kỳ nguy hiểm.”
Diêm Phan  xong lập tức dập đầu một cái, trong mắt mang theo nước mắt, :
"Đại phu ở trong phủ là  duy nhất  rõ tình trạng sức khỏe của phụ  thần, kính mong bệ hạ  thể cho phép thần đưa phụ  về phủ chữa trị."
"Được , sức khỏe của Diêm ái khanh  quan trọng, trẫm đồng ý với yêu cầu của ngươi, ngươi nhanh chóng đưa Diêm ái khanh về phủ chữa trị.”
Hoàng đế  suy nghĩ một chút,  đó gật đầu đồng ý,   về phía thái y  mới đến, dặn dò : "Hàn thái y, ngươi cũng  theo đến Diêm phủ, Diêm ái khanh chính là trọng thần của Nam Minh chúng , cần  chăm sóc thật , ngàn vạn  thể để ông  xảy  chuyện gì ."
"Vi thần tuân chỉ." Nghe , Hàn thái y vội vàng quỳ xuống nhận lệnh.
"Vi thần  mặt phụ  tạ ơn ân điển của bệ hạ."
Mặc dù  rõ tác dụng của Hàn thái y là đến giám sát, nhưng Diêm Phan   dám để lộ một chút cảm xúc nào,  mặt tỏ  tràn đầy cảm kích,  quỳ xuống tạ ơn  nữa,  mới cùng thị vệ cùng  khiêng Diêm Tùng rời .
"Bệ hạ, Lâm học sĩ  tôn trọng lễ nghĩa, trọng thương quan , đáng  trừng phạt!" Nhóm  Diêm Tùng  mới rời , Diêm Hoa  tức giận trừng mắt  Lâm Chấn,  đó bước lên quỳ xuống .
"Thần  may lỡ tay khiến Diêm thủ phụ  thương, xin bệ hạ trị tội." Nghe , Lâm Chấn cũng  nhiều lời, cung kính quỳ xuống dập đầu nhận tội với hoàng đế.
" , bệ hạ, quan  cấp cửu phẩm  đánh quan  cấp tam phẩm chính là tội nặng, cần  phạt 60 trượng và  tù một năm, mong bệ hạ đòi  công bằng cho thủ phụ đại nhân!"
"Mong bệ hạ đòi  công bằng cho thủ phụ đại nhân!"