Cho tới bây giờ tuy là  qua  nhiều năm, nhưng chỉ cần  nhớ tới,  khiến    lạnh sống lưng, bởi  bên phía bắc mới  xếp  đối tượng cần  phòng ngự nghiêm ngặt.
"Hồi bẩm bệ hạ, nếu Hạ đại nhân  kiên trì  Mộ Dung tướng quân cùng Ngự Thiên Quân  kháng giặc Oa ,   bằng nên nghĩ  một biện pháp trung hòa hai bên ."
Thấy hoàng đế rốt cuộc cũng nhả , trong lòng Diêm Hoa vô cùng vui sướng,  khi trầm tư một lát mới ngẩng đầu ,"Vậy để một nửa quân sĩ đến thủ Kế Châu, còn một nửa theo Mộ Dung tướng quân  kháng giặc Oa."
"Bệ hạ, vi thần cảm thấy chỉ sợ là  ,   giặc Oa  nhân   đông,   gần hai vạn , mà hiện giờ tổng quân  của Ngự Thiên Quân cũng chỉ  80người, nếu chỉ  một nửa binh lực, chỉ sợ..."
Hạ Đình ở bên cạnh  xong  chút do dự .
"Không   quân sĩ Ngự Thiên Quân đều lấy một địch ba ,  dư  bốn nghìn   hẳn là đủ ứng phó vạn  ."
Hạ Đình còn  dứt lời thì   Diêm Hoa cắt ngang,   lý do thoái thác là lời khen, nhưng ai nấy đều  thể hiểu, lời khen   bao nhiêu ý tứ trào phúng.
"Ừm, Diêm đại nhân   sai, bệ hạ, thần   Mộ Dung tướng quân  tài dùng binh như thần, thủ pháp vô cùng , hơn nữa Ngự Thiên Quân cũng là do  tự  chiêu ngộ bồi dưỡng ."
Trương Hi Chi ở một bên cũng   ,"Hay là thế , để Mộ Dung tướng quân  Nghĩa Ô chiêu binh , mà  cách từ Chiết Giang qua Phúc Kiến cũng khá dài, nên  thể  hành quân  luyện binh cũng   khó  chiến thần mới là Mộ Dung tướng quân ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-964.html.]
"Vừa hành quân  luyện binh, Diêm đại nhân quả thực là   khó  khác!" Nghe  thì Tống Đoan Hoành cũng  chịu nổi nữa,"Hiện giờ chiến sự cấp bách, dựa theo cách   của ngươi, còn   là đang  trễ quân cơ !"
"Nếu  hành quân  luyện binh thì  cần yêu cầu Mộ Dung Húc  đến Phúc Kiến đúng hạn  gì."
Diêm Hoa lạnh lùng  ,"Nếu ngay cả chút chuyện nhỏ  cũng     dựng xanh chiến thần  của Mộ Dung Húc, thật đúng cũng chỉ là hư danh mà thôi."
"Ngươi! Bệ hạ, Diêm đại nhân  đề nghị thật là quá mức,  hành quân  luyện binh, đây đúng là trò đùa!"
Lâm Chấn thật sự   Diêm Hoa  cho tức  chịu nổi, liền  để ý tới   mà trực tiếp bẩm hoàng đế, "Thỉnh Hoàng Thượng xem xét."
"Thần  như  cũng chỉ bởi vì tin tưởng năng lực của Mộ Dung tướng quân, nếu Lâm học sĩ cảm thấy   thì  nên cố chấp  Mộ Dung tướng quân  đánh giặc Oa nha, hiện giờ xuất hiện chiến sự Triều Tiên, tứ phương tụ tập, qua đó cũng  cần lo lắng   binh lính để chiêu mộ."
Nghe , Diêm Hoa  một  nữa quái đản  với Lâm Chấn một câu,    với Hoàng Đế, "Mong bệ hạ  quyết định sáng suốt."
Đến lúc  ,  luôn sủng ái Mộ Dung Húc, Kiến Nhạc Để  lâm  suy nghĩ, trong lúc nhất thời, cục diện của đại điện vô cùng yên tĩnh.
Nhìn về phía ánh mắt mong đợi của Lâm Chấn, trong lòng Kiến Nhạc Đến  nghĩ  suy nghĩ của .
Hành quân cùng luyện binh đúng là  chút khó khăn, nhưng cũng   là  thể chuyện  đối với Mộ Dung Húc tuy là cửa ải khó khăn, nhưng đây cũng là một cơ hội, nếu  thật sự  thể   thì đến lúc đó đương nhiên sẽ là đại tướng vang danh, ngày  nếu  những trọng trách nặng hơn cũng  thể giải quyết thuận lợi hơn.