Thẩm Thủ Nghĩa gật đầu, kiên quyết : "Lưu chỉ huy sứ ở bên  đang trong  cảnh ốc  mang nổi  ốc, vệ sở(*) cũng  thể điều  bất kỳ binh lực nào  thể đến giúp chúng , bây giờ chính chúng   tự   thủ thành."
(*)Vệ sở: Hệ thống vệ sở là hệ thống quân sự.
"Chuyện ..."
Nghe Thẩm Bích Thẩm  lời ,  mặt đồng tri trở nên  do dự.
Làm một quan viên, khát vọng lớn nhất chính là tên tuổi  lưu  sử sách, trở thành một vị quan  khiến vạn  khắc ghi và kính ngưỡng, lời    của Thẩm Bích Thẩm   khiến đồng tri đại nhân động lòng.
"Thế nhưng ngũ tiểu thư,  cũng  gạt ngươi,   lâu  binh khí trong kho quân giới bên   từng   thế và sửa chữa,  lượng cũng    bao nhiêu cả, cho dù  lấy  cũng   tác dụng gì."
Đồng tri do dự một hồi mới mở miệng . Thật  đây mới chính là điểm ông  lo lắng nhất, quân  hiện tại của Nam Minh rõ ràng kém cỏi đến mức khiến    dám  thẳng.
Nghe  Thẩm Bích Thấm hiểu  đồng tri  động lòng  nên lập tức  : "Chúng   nghĩ đến điều  từ  nên tìm đến đại nhân cũng vì điều .”
"Không sai, đồng tri đại nhân, chỉ cần đại nhân đồng ý giữ kín bí mật, về phương diện vũ khí, Thẩm gia   thể cung cấp." Thẩm Thủ Nghĩa và Thẩm Bích Thấm lập tức  đồng tri đại nhân .
"Vũ... Vũ khí? Các  lấy vũ khí từ đây?" Dân gian   phép tư tàng vũ khí nên lời  của Thẩm Thủ Nghĩa khiến đồng tri đại nhân  khỏi ngây ,  mặt hiện đầy vẻ nghi ngờ.
"Đồng tri đại nhân  nhận lời giữ kín bí mật  cho chúng , chúng  mới  thể   xuất xứ của vũ khí." Đối diện với câu hỏi của đồng tri, Thẩm Bích Thấm chỉ mỉm  mà  vội trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-979.html.]
"Chuyện ... Được! Hạ quan đồng ý."
Do dự một lúc, cuối cùng đồng tri cũng gật đầu đồng ý. Thật  cho dù ông    nhận lời thì với thế lực hiện nay của Thẩm gia mà , ông  cũng  thể  gì,  nhận lời  , chẳng qua chỉ là tỏ thái độ mà thôi.
"Rất ! Ta tin tưởng đồng tri đại nhân là một   lời giữ lời."
Thấy  lúc  Thẩm Thủ Nghĩa mới gật đầu,  thật: "Không dối gạt đại nhân, Thẩm gia   phường vũ khí, cũng  tượng sư chuyên nghiệp, chất lượng binh khí họ chế tạo  còn  hơn hầu hết các binh khí trong quân đội hiện nay."
Nghe Thẩm Thủ Nghĩa  thế mà nhà ông   phường binh khí riêng khiến đồng tri  khỏi mở trừng hai mắt, trong miệng hít  một  khí lạnh: "Bá... Bá gia, ngài thật sự quá... Quá…”
Đồng tri đổ đầy mồ hôi lạnh  đầu. Thế mà Thẩm Thủ Nghĩa  lập một phường vũ khí ngay  mi mắt của ông , may mắn Thẩm gia cũng   hạng   ý đồ riêng, bằng  nếu  chuyện gì ngoài ý  xảy , cho dù ông   một trăm cái đầu cũng  đủ chặt xuống.
"Đồng tri đại nhân cứ yên tâm, chúng    lòng riêng, những vũ khí  đều  dùng trợ giúp cho Ngự Thiên Quân,  tin đồng tri đại nhân sẽ giữ lời hứa."
Thẩm Bích Thấm nhắc đến Ngự Thiên Quân, ngoài việc giải thích tác dụng của phường vũ khí  , thật  nàng đang  tạo áp lực lớn hơn cho đồng tri đại nhân.
Nếu ông  mang ý đồ ,  bán  Thẩm gia, như  trong tương lai sẽ  chỉ đối mặt với lửa giận của Thẩm gia mà còn với Ngự Thiên Quân khiến bọn giặc Oa sợ mất mật khi  đến tên.
"Ngũ tiểu thư quá lo lắng , hạ quan hiểu  nên  thế nào."
Bị Thẩm Bích Thấm  chằm chằm bằng ánh mắt âm u, lạnh lẽo  đồng tri  lau mồ hôi lạnh, ông  cuống quít tỏ thái độ: "Hơn nữa, Ngự Thiên Quân chính là niềm kiêu ngạo của phủ Chương Châu chúng  nên hạ quan tuyệt đối ủng hộ cách  của tiểu thư."
"Ừm, đồng tri đại nhân  thể hiểu , tất nhiên là  nhất.”