Mới khen việc nhanh nhẹn, chờ đến khi việc, liền phát hiện bàn thiếu thứ gì đó.
Nhìn kỹ thì thấy đơn đăng ký của Ninh Kiều cả.
Chủ nhiệm Bạch tổ trưởng Trương của đội thi công luôn luôn nghiêm khắc, lo lắng Ninh Kiều sai việc cả buổi trưa, vội vàng chạy tới.
Quả nhiên, đến bên bờ, liền phát hiện tổ trưởng Trương đang chằm chằm Ninh Kiều.
May mắn tới kịp thời, nếu thật giải thích với đồng chí Tiểu Giang thế nào.
Tổ trưởng Trương xong đồng chí hậu cần giải thích, đầu về phía Ninh Kiều đang hổ mất lễ phép.
Hoá thật sự tới chơi!
————————————
Chủ nhiệm Bạch kéo Ninh Kiều sang một bên, kể đầu đuôi câu chuyện.
Ninh Kiều cũng đoán , lẽ là ba đứa nhỏ đăng ký cho cô.
Trong một khoảnh khắc nào đó, Ninh Kiều nghĩ là bọn họ trêu cợt , giống với trong cốt truyện. cốt truyện chỉ là cốt truyện, chân chính sống ở hải đảo vài ngày Ninh Kiều cũng cho rằng bọn họ với cô đều là giả vờ.
Đặc biệt là bây giờ chủ nhiệm Bạch nhắc tới Giang Hành.
“Tiểu Giang đến quân khu Thanh An nhiều năm như , hai nhà chúng quen thuộc. Trước từng đối tượng, lẽ là thể hiện cảm xúc của nhưng , để ý đến cảm xúc của cô.”
“Công việc của bận rộn, nên nhờ và Thư Lan, Bội Dung ngày thường quan tâm đến cô. Cô lúc là cái gì thế .”
“Tiểu Giang với , sức khoẻ của cô , điều dưỡng cho . May mắn cô cũng cơ linh, theo bọn họ việc, bằng bệnh giống mới hải đảo, thành tội nhân mất.”
“Chủ nhiệm Bạch đừng để ở trong lòng.” Ninh Kiều , “Lúc chỉ là trùng hợp mà thôi.”
Chủ nhiệm Bạch lời dịu dàng thoả đáng của cô gái nhỏ, đáy lòng trấn an.
Bà vỗ vỗ bả vai Ninh Kiều: “Được , về , nơi gió lớn lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-101.html.]
“Lát nữa sẽ .” Ninh Kiều , “Chủ nhiệm Bạch, ngài bận .”
Trước khi , chủ nhiệm Bạch dặn dò nhiều, bảo cô cẩn thận, đây từng trượt chân khỏi ván gỗ ngã xuống biển.
Ninh Kiều nhẹ giọng đáp ứng.
Chờ khi chủ nhiệm Bạch rời , trong đầu cô vẫn quanh quẩn câu .
Khó trách ngày thường một cô ở nhà, giữa trưa Lạc Thư Lan và Tưởng Bội Dung thường xuyên gọi cô qua ăn cơm.
Thì là vì mấy thím nhiệt tình gần gũi, cũng vì Giang Hành nhờ họ quan tâm đến cô.
“Đồng chí Ninh, thể lấy giúp một chút nước ấm ?” Giang Quế hô một tiếng.
“Có ngay!”
Ninh Kiều cùng nhóm ở chung hòa hợp, hiện tại cũng vội rời , ở giúp đỡ một ít công tác hậu cần.
Như ướt áo khoác, cô liền nhận lấy, gấp gọn gàng ngay ngắn, để chỗ sạch sẽ.
Dù chỉ là thử, tổ trưởng Trương để ở đến cuối cùng, mấy giờ đồng hồ, qua trong chớp mắt.
Mỗi đều thực quý trọng cơ hội , nhưng lượng hạn, tổ trưởng Trương cũng chỉ giữ Kim Ái Đệ cùng một vị đồng chí khác, còn thì ghi nhận , việc tìm.
Đồng chí giữ thất vọng thì thất vọng, nhưng cũng thể chấp nhận . Trên đường về còn hăng hái hỏi thăm, hỏi nhà xưởng đảo tuyển .
“ công xã thuỷ sản thể lột tôm, nạo trứng cá.”
“Kia đều là chuyện của mấy tháng , bây giờ trạm thuỷ sản đủ nhân , dù còn nhận cũng nhận của công xã bọn họ.”
Thấy Ninh Kiều đến nghiêm túc, Giang Quế với cô: “Mọi đều cha già con nhỏ, thể kiếm một chút trợ cấp cho gia đình cũng .”
Trước nay ở nhà đẻ, Ninh Kiều từng sầu vì chuyện tiền nong.
Trước mắt cũng tạm thời , nhưng bọn họ cô bừng tỉnh.
Điều kiện gia đình nhà đến thì dù cũng cách cô quá xa.