trong cốt truyện, Phó Thiến Nhiên trở thành nhân viên bán hàng, cũng hạnh phúc bên yêu trọn đời.
“Thiến Nhiên, cô bơi ?” Ninh Kiều đột nhiên hỏi.
“Đương nhiên chứ, sống cạnh bờ biển từ nhỏ, thể ?” Phó Thiến Nhiên , “Khi còn nhỏ, đến hè, sẽ cùng các bạn nhỏ cùng ngâm ở trong nước. Cha còn , bơi còn nhanh hơn cả cá.”
Có câu gọi là, đuối nước vì ỷ bơi.
thật lời chút phiến diện, đuối nước chân chính, là rành bơi lội, rõ tình hình con nước, hơn nữa lỗ mãng thích mạo hiểm. Phó Thiến Nhiên bơi từ nhỏ, hơn nữa ai rành tình hình thuỷ triều lên xuống bờ biển bên hơn Phó Thiến Nhiên, trong cốt truyện Phó Thiến Nhiên trượt chân đuối nước thì thật hợp lý.
Ninh Kiều nghi ngờ, thể , đành tạm thời đem gác vấn đề .
“Mời Quý Kiến Đan .” Cô Chu phụ trách nhân sự ngoài cửa hô, “Vị tiếp theo là Ninh Kiều, hãy chuẩn .”
———————————
Vòng phỏng vấn thứ nhất do cô Chu cùng cô Lý tiến hành sàng chọn.
Hai cô giáo ánh mắt tinh tường, lúc phỏng vấn thì vô cùng nghiêm túc, chỉ với thái độ đủ thiện như thế, cũng doạ lui một đám .
Mấy đứa trẻ bây giờ đều cơ linh. Thân là giáo viên, cần trong lòng thế nào, nhưng trạng thái khi bục giảng là trạng thái nhất. Nếu sợ hãi rụt rè, chuyện cẩn thận, còn thể quản bọn nhỏ ?
Bởi , khi thấy Ninh Kiều tiến , hai cô giáo đánh một dấu chấm hỏi hồ sơ.
Lại xem tuổi tác của cô, 18 tuổi.
Cô gái xinh , nhưng trường học tuyển chọn giáo viên chứ đoàn văn công tuyển thành viên văn nghệ. Đẹp , chỉ thể khác ấn tượng ngay ánh mắt đầu tiên, chứ tác dụng lớn.
Cô Lý và cô Chu hiệu cho cô bắt đầu giới thiệu, đó tuỳ tay lật hồ sơ của vài vị đồng chí kế tiếp.
là nhanh đó bên tai họ vang lên giọng trong trẻo dễ .
Tự giới thiệu bản là trường học thông báo cho họ khi đến phỏng vấn. đa phần chỉ thành thật giới thiệu thông tin cơ bản của , như là nhà ở , trong nhà mấy , học tiểu học, trung học thậm chí phổ thông ở , vân vân.
Ninh Kiều thì khác.
Sắc mặt cô gái tự nhiên và thả lỏng, nghĩ đến đến đó, giống những khác lắp bắp trả bài, nhắc tới tình hình lúc học, còn cho thấy ý nghĩ của bản .
Còn vấn đề khẩu âm, là tiếng phổ thông rõ ràng từng câu từng chữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-121.html.]
Đây cũng điều cần thiết, nhưng đúng là phần nào giúp cô thêm điểm cộng.
“Bằng cấp của cô là bằng phổ thông?” Cô Lý hỏi.
Ninh Kiều gật đầu: “ , còn mang theo bằng nghiệp.”
Ninh Kiều chuẩn chu , lấy bằng nghiệp đưa cho họ.
Trên hồ sơ của Ninh Kiều vốn ký hiệu đánh dấu nho nhỏ, là cô Lý dấu.
Cô Chu kinh nghiệm bằng, thấy lãnh đạo như , cũng dùng bút đen dấu đó.
tuyển giáo viên, hai họ thì tính.
Cuối cùng xem quyết định của hiệu trưởng Viên.
Cô Đoạn dạy ngữ văn lớp 2 theo chồng điều thành phố khác, bởi trường học cần tìm một giáo viên bổ sung vị trí. Vốn gấp đến , nào ngờ thông báo điều chức của chồng cô Đoạn đến là đến, lãnh đạo nhà trường đành định thời gian phỏng vấn.
Buổi sáng do bên nhân sự phụ trách, buổi chiều sẽ do hiệu trưởng Viên, phó hiệu trưởng cùng với ba vị giáo viên dày dặn kinh nghiệm mặt phỏng vấn.
Tạm thời lưu cũng chỉ mười trẻ tuổi, trong đó bảy là đồng chí nữ.
Hiệu trưởng Viên sơ lược hồ sơ của bọn họ.
Cô Chu thuật tình hình phỏng vấn vòng thứ nhất .
Có hai mà cô Lý và cô Chu ấn tượng sâu sắc nhất đó là Ninh Kiều và Phó Thiến Nhiên.
Hiệu trưởng Viên ngưng mắt ở cái tên Tô Thanh Thời, sắc mặt dừng .
“Đây là ——”
“Hiệu trưởng Viên, đây là Tô Thanh Thời.”
“Tô Thanh Thời……” Hiệu trưởng Viên lầm bầm lầu bầu, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ hồ sơ của cô .
Cô Chu xem xét thời thế.
Nếu Tô Thanh Thời là quen của hiệu trưởng Viên, cô Chu liền : “Còn vị đồng chí , cũng khá .”