Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:12:05
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ cô Chu , trong khu nhà chuyện càng khách sáo.

“Còn chìa khoá xe đạp, xe đạp từ ?”

“Trợn tròn mắt dối.”

“Lần đ.â.m lốp bánh xe đạp của khác, chính là bởi vì bản nên mới ghen ghét đỏ mắt……”

Bên tai Tô Thanh Thời tràn ngập tiếng quở trách.

Tô Thanh Thời dùng ánh mắt lạnh lùng , lướt qua từng gương mặt hoặc mập mạp, hoặc thon gầy, hoặc xí, biểu cảm đều tràn đầy khắc nghiệt, như thể nếu nhân cơ hội mỉa mai vài câu sẽ là thiệt thòi lớn.

Lời của họ quá khó , đầu óc cô ong ong.

Trong khu nhà náo nhiệt vô cùng, chủ nhiệm Bạch mở cửa sổ liền cảm thấy , lập tức đến nhà bên cạnh tìm Lạc Thư Lan.

“Bà cái gì? Con gái của lên giáo viên tiểu học quân khu?”

“Đây trọng điểm, trong khu nhà đang lộn xộn, chúng ——”

“Con gái thành giáo viên thật ?” Trên mặt Lạc Thư Lan lộ vẻ vui mừng.

Chủ nhiệm Bạch đều tức : “ đúng đúng, Thiến Nhiên cùng Ninh Kiều đều thông qua phỏng vấn của trường học.”

“Hai ? Không chỉ chọn một ?” Lạc Thư Lan vẫn mừng rỡ như cũ.

Chủ nhiệm Bạch:……

gọi Tinh Mai.”

Lạc Thư Lan mừng rỡ mặt mày hớn hở, bước nhanh đến chỗ tụ tập.

Đảo mắt liền thấy phó doanh trưởng Đường.

Đường Hồng Cẩm xa nhà chuyến , chính là bảy tám ngày, khi trở về cực kỳ mệt mỏi, còn dẫn theo hai đứa nhóc.

Hai đứa trẻ tầm ba bốn tuổi, khuôn mặt nhỏ tinh xảo, mềm mại đáng yêu, chớp đôi mắt xung quanh, ngây thơ trong sáng, chút nhút nhát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-133.html.]

Lúc , cũng nhiều ít đoán ở bên Tô Thanh Thời xảy chuyện.

Đường Hồng Cẩm hận thể lập tức vọt đám bảo vệ vợ, nhưng cặp song sinh ngưỡng mặt nhỏ, sắp cảnh lạ lẫm cùng âm thanh khắc khẩu doạ .

“Cậu dẫn hai đứa về nhà .” Đường Hồng Cẩm nhẹ giọng một câu, dắt hai đứa trẻ chạy nhanh về nhà.

Cửa phòng mới mở , Đường lập tức đón.

Đôi mắt bà chợt đỏ bừng, một tay ôm chặt hai đứa nhỏ.

Hai đứa nhỏ, thật là chịu khổ.

Cha bọn họ là công nhân, hai vợ chồng đều việc trong xưởng chế dược, tiền lương cao, còn thể diện. ngặt nổi cả hai đều sở thích lên núi nghiên cứu dược liệu cổ quái, ngày đó lên núi, liền trở về. Hai đứa trẻ cha , ông bà nội, bác cả bác gái, bác hai bác hai gái với cô ba dượng ba đá như bóng cao su, lặn lộn đến bây giờ, đôi con ngươi vốn trắng đen trong sáng trở nên m.ô.n.g trần, xám xịt.

Bọn họ còn nhỏ như , cũng bản chào đón, lúc bà ngoại kéo trong lòng n.g.ự.c hai đứa trẻ thật cẩn thận, sống lưng cứng còng.

Mẹ Đường nhịn , khuôn mặt già nua che kín nước mắt: “Đừng sợ, đừng sợ, các cháu về đến nhà.”

Hốc mắt Đường Hồng Cẩm cũng đỏ bừng, dùng tay lau khóe mắt, xoay mở cửa.

đột nhiên, Đường Hồng Cẩm thấy bỗng nhiên lên, bước nhanh về phía cửa.

Hai tay Đường mở , chặn cửa kín mít: “Không thể .”

“Mẹ, Thanh Thời còn ở bên ngoài.”

“Chính là bởi vì cô còn ở bên ngoài, mới càng thể .” Mẹ Đường , “Lần vợ con phạm sai lầm, hơn nữa là sai quá độ. Con một hai vội vàng cùng cô mắng ?”

“Mẹ ——”

“Để cô tự giải quyết, chừng khác coi như chuyện bông đùa, nhắc cũng qua. con cũng ngoài, chuyện mà truyền đến tai lãnh đạo, bọn họ sẽ cảm thấy con thế nào?” Mẹ Đường càng càng kích động, lạnh lùng , “Con cần tiền đồ của ?”

Mặt Đường Hồng Cẩm trầm xuống: “Mẹ, cô con cưới về nhà, con che chở cho cô . Không lý gì mà cô ức h.i.ế.p dồn đến chân tường, con còn vẻ như gì cả. Mẹ yên tâm, xảy chuyện gì, con tự chịu trách nhiệm.”

“Được , dù ý con quyết, đừng dây dưa mặt bọn nhỏ, miễn cho doạ sợ bọn nhỏ.”

Sau khi dứt lời, Đường Hồng Cẩm đẩy nhẹ tay của .

Cửa phòng “Kẽo kẹt” một tiếng mở .

Loading...