Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 134

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:12:07
Lượt xem: 120

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt của Đường ảm đạm mà tiếng giày quân ủng đạp lên mặt đất, từng tiếng một, trầm trọng mà gõ đáy lòng của bà .

Một đôi song bào thai tại chỗ.

Mẹ Đường miễn cưỡng vui, phía : “Đói bụng đúng ? Bà ngoại nấu cho tụi cháu chén canh trứng.”

Hai đứa nhỏ phát tiếng, nhấp cái miệng nhỏ, nuốt nuốt nước miếng.

Giống hai chú mèo nhỏ thèm ăn.

Mẹ Đường từ ái mà sờ sờ đầu bọn họ: “Một một chén.”

——————————————

Tô Thanh Thời giữ yên lặng.

khẽ cắn môi, quật cường mà từng gương mặt mặt, chịu đựng sự chua xót nơi chóp mũi, cho nước mắt rơi xuống.

Lời của những , quá chanh chua, bọn họ chỉ tin tưởng chuyện bản tin tưởng, dùng ác ý phỏng đoán cô .

như thế.

Qua hồi lâu, tiếng run rẩy của Tô Thanh Thời vang lên: “Không học, là bởi vì ở trong thôn chúng , bé gái thể học vốn ít. vẫn luôn đấu tranh, học xong tiểu học, lên đến trung học, chương trình học khó, nhưng thành tích học tập của ưu tú, là ưu tú một hai trong trường trung học công xã. Sau trong nhà đồng ý cho học nữa, tìm cách đến trường học gây sự, ngay cả chủ nhiệm lớp đều lay chuyển bọn họ, khuyên nghỉ học, bộ quá trình, cố gắng hết sức . Các xuất của bản , nhạo văn bằng, cao thượng bao nhiêu chứ?”

Ngày thường, cho dù nhiệt tình chào hỏi hàn huyên với Tô Thanh Thời, cô cũng tích chữ như kim, vô cùng lãnh đạm. Chưa từng ai nhiều như .

cho con gái học mà chạy đến trường học gây sự, đối với học sinh trung học mười mấy tuổi mà lúc đó tổn thương bao nhiêu? Chưa hề quá khứ của Tô Thanh Thời đáng thương như , trong thời gian ngắn, đều im lặng.

Tô Thanh Thời dứt lời liền thấy bóng dáng của Đổng Tinh Mai cách đó xa.

về phía Ninh Kiều: “Cho nên bằng cấp là đáng hổ, là xứng đáng các khinh thường, ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-134.html.]

Tô Thanh Thời hít sâu một , ánh mắt thù hận mà trừng Ninh Kiều, chất vấn: “Không bằng cấp thì mất mặt, thì xứng đáng tìm c.h.ế.t ?”

“Không học thì ngay cả cơ hội kiếm việc cũng xứng ?” Tô Thanh Thời gằn từng chữ một, năng khí phách.

Ninh Kiều:?

Quả thật là lựa quả hồng mềm để bóp, vì trông cô yếu nhất ?

“Thôi, thôi, cũng chuyện gì lớn.”

“Lúc đồng chí Tô cũng chịu nổi, cũng đừng ——”

“Không văn hóa thể sỉ nhục.” Ninh Kiều bình tĩnh mà cắt ngang lời của hoà giải, , “Không mất mặt, cần chết, cũng xứng cơ hội cạnh tranh.”

“Lúc trong khu nhà công nhân viên chức sống cả đống bằng cấp, họ cũng giống cô đòi sống đòi chết.” Ninh Kiều tiếp tục , “Cô hội cạnh tranh công việc, năng lực thông qua phỏng vấn, thực lực thì đương nhiên loại. Cô cũng , chương trình học khó, học tập là chuyện dễ, ai cũng thể học phổ thông. Sao mà miệng cô thì bằng cấp như chúng như là đều lối tắt ?”

Tô Thanh Thời ngẩn một chút.

Mấy trong khu nhà còn thương tiếc Tô Thanh Thời thế cũng lấy tinh thần.

ở vị trí đạo đức cao công kích , cũng hồ đồ cứ thế mà dắt mũi.

May mà Ninh Kiều tỉnh táo, ý nghĩ rõ ràng, ngữ điệu mềm nhẹ mà lực lượng, bốn lạng đẩy ngàn cân, một nữa đánh trúng điểm yếu.

Nếu thì Tô Thanh Thời dắt mũi .

“Cô đ.â.m lưng vạch trần, phân rõ thị phi, chẳng lẽ còn trông cậy khen cô ?” Ninh Kiều khó hiểu hỏi.

“Nói đúng!” Một giọng lanh lẹ vang lên.

Đổng Tinh Mai lên : “Bản sai, những xin , còn như là kẻ đáng thương. Là Ninh Kiều nợ cô? Thiến Nhiên nợ cô ?”

Loading...