Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:13:02
Lượt xem: 124

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu bé càng lẫy hơn, ông cụ thì cho tức giận đến ngây ngốc.

Tiếng ồn ào quá lớn, thu hút sự chú ý của những xung quanh. Giang Nguyên là kinh nghiệm, dẫn theo em trai em gái tìm vị trí đặc biệt phía , cần duỗi cổ, vẫn thể thấy màn hình. Vị trí đắt khách, vì bên cạnh đông . Những đến muộn bỏ lỡ chỗ nhất, tâm trạng vốn dĩ liền , giờ đây thấy ông cụ và cháu trai cứ quấy rối thì càng tức giận hơn, bụng lên giúp đỡ.

"Các ở đây gây sự với cô gái nhỏ và bọn nhỏ cái gì?"

"Đậu nhà ai là gió đưa tới? Người khác chậm rãi ăn từng hạt một, còn các thì , trực tiếp lấy cả bát!"

"Thằng bé là con nhà họ, lý do gì để đau lòng cháu của ông?"

"Nhìn thấy cô gái nhỏ mềm yếu, liền dùng sức bắt nạt cô !"

"Ông còn hổ về tiền trợ cấp của quân nhân cao, chửi gia đình họ kéo kiệt... Tiền trợ cấp quân nhân cao là vì họ bảo vệ đất nước, ông cụ bao nhiêu tuổi , còn ở đây càn quấy, một chút tư tưởng giác ngộ nào!"

"Ông ở đại đội nào ? sẽ báo cáo cho đội trưởng sản xuất của ông!"

Cậu bé lá gan lớn, hù dọa, đang lóc, liếc mắt thèm thuồng về phía Ninh Kiều.

Ban đầu chỉ Ninh Kiều ăn đậu rang, bây giờ thì cả em trai em gái đều ăn, tạo tiếng ồn nhỏ, còn nheo mắt hưởng thụ.

Cậu bé lóc to hơn, ông cụ lo lắng và vội vã dỗ dành.

Người xung quanh càng khó chịu.

"Tiếng ồn lớn như , còn để khác xem phim ?"

"Chờ một, hai tháng mới cơ hội xem phim ngoài trời, đứa trẻ ồn ào như , nữa?"

"Muốn ăn đậu rang, thì nhanh chóng về nhà rang !"

Đứa bé hít cái mũi nhỏ, mục tiêu của lẫy ngay lập tức chuyển hướng, nắm lấy áo của ông nội bé, về nhà rang đậu.

Ông cụ cũng xem phim, nhưng ánh mắt khinh thường liên tiếp về phía , cho khuôn mặt dày của ông cụ thể chịu đựng .

"Cháu ăn đậu rang!"

"Về nhà rang đậu thôi!"

Một khi đứa bé ba tuổi rưỡi hét lên, tiếng hét thể vang vọng cả một sân lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-157.html.]

Người của tổ chiếu phim đang tuần một vòng, thấy chỗ đang ồn ào nhốn nháo, liền đến khuyên nhủ.

Nười đó đề xuất đưa đứa trẻ khỏi sân thể dục , khi dỗ dành xong thì , hoặc trở về nhà để phiền xem khác và gia đình của quân nhân.

Ông cụ thể kiềm chế sự bực tức, nhưng cuối cùng ông vẫn đưa cháu trai khỏi sân thể dục. Trong khi , ông cụ còn đầu lấy ghế.

Tuy nhiên, ai quan tâm đến ông cụ. Mọi tranh thủ cơ hội để đặt ghế của họ chỗ trống.

“Người nào ! Ỷ tuổi lớn, nên ngay cả mặt mũi cũng bỏ .”

“Vốn dĩ chỗ thiếu, một đứa nhỏ như còn chiếm một vị trí.”

Cuộc chiến tranh giành chỗ bùng nổ, trong khi đó, cháu trai của ông cụ tiếp tục và đòi trở xem phim khi rang xong đậu.

Ông cụ thể kiềm chế sự tức giận và đánh m.ô.n.g cháu trai.

Cậu bé đánh, đó với một khuôn mặt ngơ ngác, thở mạnh qua mũi.

Ông cụ và thể gì khác ngoài việc trở về nhà.

Khi bọn họ xa, ông cụ cô gái nhỏ ăn đậu rang "giòn" đó.

Cô gái nhỏ trông hiền lành như một con thỏ, nhưng thật ngờ thông minh hơn cả cáo.

Thật sự là, quá tức giận!

————————————

Khi tối đến, đầy để xem phim, trong lòng của La Cầm mới yên tâm một chút, cô đồng ý sân thể dục cùng với bạn cùng phòng.

Từ khi vợ mới của doanh trưởng Giang đến đảo, cô bao giờ đến bộ đội. Tuy nhiên, cô rõ từng ngóc ngách của bộ đội. La Cầm vòng qua cửa sân thể dục của bộ đội, cúi đầu và qua con đường nhỏ, cẩn thận và nhẹ nhàng, cô sợ sẽ gặp doang trưởng Giang và vợ của .

"Người nào đấy?"

Một giọng trầm thấp và nghiêm khắc vang lên.

"Đứng !"

La Cầm im, lưng cô cứng .

Loading...