Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 196

Cập nhật lúc: 2025-04-01 04:12:45
Lượt xem: 115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Quả Quả chạy tới mở cửa.

Mùi hương trực tiếp hướng bay về phía chóp mũi của Lạc Thư Lan.

Đi phòng, Lạc Thư Lan liếc mắt một cái thấy đồ ăn rực rỡ muôn màu bàn.

Gỏi cuốn, cá kho, đậu phộng xào, tôm tích nướng muối tiêu, xôi thập cẩm, thịt viên, ngay cả thịt heo hầm miến cùng canh gà hầm cũng bọn họ mân mê tới.

Trong thời gian ngắn, thịt viên Lạc Thư Lan bưng tới đều vẻ ảm đạm.

Khoảng thời gian Phó Thiến Nhiên cùng Ninh Kiều ồn ào đến cũng vui vẻ gì, hai vợ chồng nhà họ Giang gì, nhưng Lạc Thư Lan ngăn cách tất nhiên là biến mất. Hơn nữa ba đứa trẻ trong nhà, ngày thường phá phách thì phá phách, nhưng yêu hận rõ ràng, nếu lúc thái độ với bà , bà cũng dám cái gì.

Thịt viên của bà chắc chắn sẽ hoan nghênh, Lạc Thư Lan do dự một chút, đang nghĩ ngợi nên về nhà , bỗng nhiên Ninh Kiều chào hỏi .

“Chị Thư Lan.” Ninh Kiều dịu dàng , “Đây là thịt viên ? thể nếm thử ?”

“Đương nhiên là thể.” Biểu cảm mặt Lạc Thư Lan đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, đầy mặt tươi , “Đây là cho nhà cô, còn sợ cô thích ăn.”

Ninh Kiều trực tiếp duỗi tay cầm một viên thịt viên.

Hương vị của thịt nở rộ trong khoang miệng, ăn một miếng liền dùng đầy đủ gia vị, còn ngon hơn đậu hủ viên nhiều.

Ăn đồ ăn ngon, sẽ khiến tâm trạng vui sướng, Ninh Kiều tinh tế nhấm nuốt, lời còn kịp , khoé môi nở nụ , cũng đủ cảm nhiễm khác.

Giang Quả Quả thấy thế, cũng nhảy nhót chạy đến: “Em cũng ăn một miếng.”

Ninh Kiều cầm một viên, đút miệng cô bé.

Giang Nguyên thèm từ sớm, nuốt nuốt nước miếng, mới tiến lên, liền đối diện với gương mặt tươi nhiệt tình của Lạc Thư Lan, sợ dơ tay, đầu cầm một đôi đũa: “Vậy em cũng nếm thử!”

Trong thời gian , Giang Kỳ cảm thấy Phó Thiến Nhiên phiền.

Cậu mười hai tuổi, chỉ từ đối thoại của cả và chị dâu nhỏ là Giang Kỳ thể đoán giữa chị dâu nhỏ và chị Thiến Nhiên mâu thuẫn, lúc Phó Thiến Nhiên về quê, mỗi gặp trong khu nhà, Giang Kỳ đều ấu trĩ mà thưởng cho Phó Thiến Nhiên một ánh mắt xem thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-196.html.]

mà, đây là thịt viên mà cả chị dâu nhỏ cùng hai em tư đều khen nha!

Giang Kỳ cũng , thịt viên gì mà ngon như , nếm thử, để nghiên cứu xem cách chế biến.

Giang Kỳ do dự trong một cái chớp mắt, ngẩng đầu liền chạm ánh mắt chờ mong của Lạc Thư Lan, cùng nụ cổ vũ của chị dâu nhỏ.

Giang Kỳ quyết định, tới ăn một miếng thịt viên.

Nhai mấy miếng, Giang Kỳ nheo đôi mắt .

Cũng tệ lắm, ăn khá ngon.

“Cái ——” Giang Kỳ hỏi, “Làm như thế nào?”

Người một nhà đều tiếng.

Giang Hành cũng đang , mời Lạc Thư Lan xuống cùng ăn cơm.

Nỗi mất mát đáy lòng của Lạc Thư Lan sớm hoà tan, để thịt viên xuống bàn : “Không , ông Phó còn ở trong nhà chờ . Mọi thích ăn cái , tới cho.”

Chờ đến khi Lạc Thư Lan tới cửa, Giang Kỳ còn ở phía kêu: “Lần tới vẫn là trực tiếp dạy cháu cách !”

—————————

30 Tết, nhà ai cũng chỉ ăn tạm bữa trưa, còn tiệc tất niên chính thức là bốn giờ chiều.

Cơm nước xong, cả nhà họ Giang nhanh chóng rửa chén, dọn dẹp bàn bát tiên, bên ngoài vẫn còn sáng sủa.

Trong khu nhà càng thêm náo nhiệt, Giang Nguyên, Giang Kỳ và Giang Quả Quả vội vã chơi, Ninh Kiều cùng Giang Hành liền ở dọn dẹp phòng bếp.

Rửa chén xong, còn lau khô cất tủ, khi ở nhà đẻ, Ninh Kiều thấy như , nên cũng học theo. Cô lau xong một cái, Giang Hành ở bên cạnh nhận lấy một cái. Lúc nhận lấy, còn suy nghĩ, chén ướt thì cứ để chỗ đó cho khô tự nhiên cũng , vì lau?

giờ phút , là thời khắc thuộc về hai vợ chồng bọn họ phá hỏng.

Trong khu nhà, Giang Nguyên và Giang Kỳ đang cùng mấy đứa con trai xấp xỉ tuổi chơi đập giấy. Đập giấy là trò gấp giấy báo vứt hoặc sách vở thành hình vuông, Giang Nguyên đập xuống đất một cái, miếng giấy lật qua là thắng. Mấy đứa nhỏ khác phục, lén luyện tập, dùng hết sức lực đập một cái, vẫn lật qua .

Loading...