Giang Kỳ kéo hai sang một bên, nhỏ giọng : “Anh hai, thế nào ? Dạy em với.”
Giang Nguyên cũng nhỏ giọng : “Phải dùng kỹ xảo.”
Em trai nhà thì chính dạy, Giang Nguyên hề giấu giếm, dạy Giang Kỳ nắm giữ kỹ xảo, hai em đại sát tứ phương, thu hoạch một đống giấy hình vuông.
Tuy rằng giấy vô dụng, là đại diện cho thực lực của bọn họ, cất trong túi, mặt mày mừng rỡ hớn hở.
Giang Quả Quả đang đá cầu ở cách đó xa.
Từ lúc chị dâu nhỏ dạy cô bé hoà thuận với các bạn nhỏ, trong lúc lơ đãng, cô bé nhiều bạn. Mấy bạn là do Chiêm Hà Phi dẫn đến, các cô bé chơi với , tiếng đùa vang vọng trong khu nhà.
Quả cầu của Giang Quả Quả bay quá cao, cô bé đón , nó bay thẳng về hướng Chiêm Hà Phi. Chiêm Hà Phi linh hoạt tung một đá, vững vàng đón quả cầu, đá ngân nga đồng dao, động tác xinh lưu loát.
Chiêm Hà Phi một đá hơn trăm , Giang Quả Quả bên cạnh vẫn luôn chờ, chờ đến khi Chiêm Hà Phi đón quả cầu, đầu óc của Chiêm Hà Phi mới oanh một tiếng. Xong đời, Giang Quả Quả khó ở chung như , chắc chắn là sẽ tức giận.
Chiêm Hà Phi nhấp môi, chột mà Giang Quả Quả.
Hai cô bé giằng co, im lặng một hồi lâu.
Đột nhiên, Giang Quả Quả xổm xuống nhặt quả cầu lên: “Hiện tại đến phiên nha!”
Chiêm Hà Phi:!
Giang Quả Quả thế mà đổi tính.
Trời sắp tối, Giang Hành cùng Ninh Kiều nhóm lửa trong sân nhỏ.
Trong khu nhà quân khu, tụ tập quân nhân cùng nhà của họ ở khắp miền đất nước, ở quê của một ít phong tục sưởi ấm đón giao thừa. Cả nhà vây quanh bên bếp lửa chuyện phiếm đón giao thừa, ngụ ý xu cát tị hung, cuộc sống năm càng rực rỡ hơn. Dần dần, bộ gia đình quân nhân trong khu nhà đều kéo dài phong tục , mỗi khi trời tối, mỗi nhà sẽ bắt đầu nhóm lửa trong sân nhỏ.
Củi lửa là do Giang Hành và hai em trai nhặt về lúc sáng sớm, để Ninh Kiều giúp đỡ, nhưng thực tế cô hề gì cả, chỉ ở một bên, đảm đương chuyện cùng.
Lửa bùng lên, Ninh Kiều xổm, duỗi tay phía .
Bàn tay to của Giang Hành nắm lấy hai bàn tay nhỏ của cô, giúp cô chắn ánh lửa.
“Hướng gió bên , em cẩn thận coi chừng bỏng.” Giang Hành trầm giọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-197.html.]
Lòng bàn tay truyền tới từng trận ấm áp.
Ninh Kiều nâng mắt, thẳng .
Ngọn lửa nhu hòa, phản chiếu hai tròng mắt sâu thẳm, phảng phất lộ ánh sáng.
—————————
Đây cũng là năm đầu tiên hai vợ chồng phó doanh trưởng Đường ăn tết cùng .
Thật từ khi Tô Thanh Thời gả cửa, Đường Hồng Cẩm từng để cô việc gì cực nhọc, Đường Hồng Cẩm cho rằng cũng , nhưng ngờ khi đón hai đứa trẻ về, cửa thấy vợ đang dọn đồ ăn bàn.
Ở chung mấy tháng, Đường Hồng Cẩm kiên nhẫn, cho Tô Thanh Thời sự bao dung cùng tình yêu vô hạn.
Thực hiển nhiên, cuối cùng Tô Thanh Thời cũng cảm nhận .
Đường Hồng Cẩm Tô Thanh Thời là xuất phát từ tâm lý gì, lẽ là cảm kích, nhưng để bụng.
Chỉ cần hai vợ chồng bọn họ vẫn luôn ở bên , tin tưởng, tình cảm của bọn họ sẽ càng ngày càng .
Bởi vì từ ánh mắt đầu tiên thấy Tô Thanh Thời, Đường Hồng Cẩm cũng nhận định cô .
Lúc ăn cơm chiều, Tô Thanh Thời phá lệ trò chuyện nhiều với Đường Hồng Cẩm.
Nói về thời thơ ấu của cô .
Đường Hồng Cẩm đau lòng tuổi thơ bất hạnh của Tô Thanh Thời, choàng vai cô , để cô dựa lòng n.g.ự.c .
Đoàn Đoàn cùng Viên Viên cái gì cũng hiểu, ngoan ngoãn ăn cơm xong liền bắt đầu bên cạnh bàn chờ đợi.
Đường Hồng Cẩm cùng Tô Thanh Thời đến mức bọn nhỏ học rửa chén, tay bọn họ nhỏ như , cầm chén sứ thô, thể sẽ vỡ chén.
Lúc hai vợ chồng dọn dẹp, đầu thấy hai bạn nhỏ ghế, mắt trông mong chằm chằm bọn họ.
Tô Thanh Thời và Đường Hồng Cẩm .
Trong lòng Đường Hồng Cẩm cảm thấy Tô Thanh Thời thật . Thân là một , đón hai đứa nhỏ về nhà ở, đừng là năm đó ở quê, dù là bây giờ ở khu nhà quân khu, đa phần đều học, sách, văn hoá, thông tình đạt lý, nhưng thêm hai đứa nhỏ là nhiều thêm hai phần gánh nặng, đúng là nhiều đều nhất định thể đồng ý.