Tô Thanh Thời nan kham tại chỗ, khi thấy tiếng đóng cửa nhẹ nặng liền xoay , tay chân cứng đờ bước phòng.
Đoàn Đoàn và Viên Viên mợ , hai em nắm tay , ngoan ngoãn theo mợ trở về phòng.
Hai đứa nhỏ ngây thơ mờ mịt, nhưng bước chân nhẹ nhàng.
Bọn họ vé máy bay, đây là một bí mật giấu kín gối. Chờ đến năm 18 tuổi, thể sân bay đổi vé máy bay thật, đến bầu trời tìm cha .
Không gì vui hơn chuyện !
————————
Lúc ở ngoài cửa, viện trưởng Nhiếp rõ mục đích đến đây, lúc giới thiệu cụ thể chi tiết về đơn vị, dò hỏi cô hứng thú đến nhà trẻ giáo viên .
“ dạy bọn nhỏ thế nào.” Ninh Kiều .
“Bọn trẻ còn nhỏ, cần dạy kiến thức, chỉ cần chuẩn một ít trò chơi đơn giản, chơi cùng với chúng là .” Viện trưởng Nhiếp , “Đoàn Đoàn và Viên Viên là hai đứa bé tương đối hướng nội trong lớp, chúng nhát gan lắm, lúc tới nhà trẻ, nhiều giáo viên đều cách nào với chúng, dù hỏi cái gì, chúng cũng phản ứng, hai em an tĩnh mà ở trong góc, chỉ chuyện với . Sau đó dẫn Đoàn Đoàn và Viên Viên đến văn phòng, gọt trái cây, bạn một thời gian, hai đứa nhỏ mới bằng lòng chuyện với , hỏi về chuyện lên máy bay tìm cha .”
“Nhà trẻ nhiều bạn nhỏ, ngoài Đoàn Đoàn và Viên Viên , mỗi đứa trẻ đều vấn đề riêng của . Có quá nghịch ngợm, chiều hư, mới bốn năm tuổi, cũng hiểu chức vị tầng lớp của cha ở quân khu, ‘tầng lớp’ cao chơi với ‘tầng lớp’ cao, ‘tầng lớp’ thấp chơi cùng thì cầm giúp ấm nước. Giáo dục chỉ là chuyện của phụ mà cũng là chuyện của giáo viên chúng , gánh thì nặng mà đường thì xa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-204.html.]
“Ngày đó bọn nhỏ trộm chuồn nhà trẻ, thấy cô, liền cho rằng cô thích hợp giáo viên chỗ chúng . Cách chuyện dịu dàng, nhưng cũng nguyên tắc, tuy ở góc độ của bọn nhỏ suy xét vấn đề, nhưng phương thức xử lý bốn lạng đẩy ngàn cân, càng thể cho bọn nhỏ tiếp thu.” Viện trưởng Nhiếp nhẹ nhàng , “Đồng chí Ninh Kiều, vô cùng thành ý mời cô trở thành giáo viên của chúng , cô bằng lòng ?”
Công việc xuất hiện một cách bất ngờ.
Lúc lưu tại trường tiểu học quân khu, là bởi vì nội dụng công việc hề tính khiêu chiến, quan hệ xã hội quá mức phức tạp, khiến cô lùi bước. bây giờ, Ninh Kiều cẩn thận viện trưởng Nhiếp , nhiều ý nghĩ của viện trưởng Nhiếp đều mưu mà hợp với lý tưởng của cô.
Trước đây, cô ít tiếp xúc với trẻ con, khi kết hôn trong nhà mấy đứa em, nhưng cũng trẻ con. Ninh Kiều bản thể đảm nhiệm công việc nhưng cô thể xác định, đêm giao thừa hôm , cô đưa “vé máy bay” cho Đoàn Đoàn và Viên Viên, khi thấy sự vui mừng nở rộ đáy mắt của chúng, trong lòng cô bao nhiêu vui vẻ thoả mãn.
“Viện trưởng Nhiếp, thử một .” Ninh Kiều .
Công việc như , đa phần sẽ từ chối.
Mặc dù trong lòng viện trưởng Nhiếp đoán , nhưng khi cô gái nhỏ đồng ý, vẫn là lộ nụ thư thái.
Khi chuyện với , viện trưởng Nhiếp hỏi cô về phần công việc đó.
Sau khi “đồng chí Tiểu Ninh” ở khu nhà quân khu từ miệng Đoàn Đoàn và Viên Viên, viện trưởng Nhiếp liền tìm hỏi thăm, hỏi tên cô, đồng thời cô vốn là giáo viên trường tiểu học quân khu.
Bạn học cũ của viện trưởng Nhiếp bạn bè trải rộng khắp các đơn vị đảo, thuận miệng tìm cục Văn Hoá Giáo Dục hỏi một chút, sẽ bộ đầu đuôi câu chuyện.
“Thật , nếu ngay từ đầu ở phòng họp, hiệu trưởng Viên của trường tiểu học quân khu lập tức phê bình xử phạt kẻ ác ý tố cáo cô, cô còn sẽ từ chức ?” Viện trưởng Nhiếp hỏi.