Nếu là Giang Kỳ, lúc chắc chắn sẽ ôm cổ ông cụ nũng nịu, rằng nhớ ông. Giang Hành những lời như , cũng những hành động như thế, chỉ xách hành lý phòng ông cụ.
"Cháu sẽ trò chuyện với ông."
Ninh Kiều liền thuận thế phòng khác, bước chân nhẹ nhõm hơn.
Vậy là cô sẽ ngủ một !
Đêm khuya, ông cụ Giang giường, bên cạnh là cháu trai lớn.
Giấc ngủ của cháu trai tệ, ngáy, nhưng giường thì nhỏ, cao, thật chật chội.
Đến nửa đêm, cuối cùng Giang Hành chịu nổi sự chật chội, ôm gối xuống giường.
Anh tiện tay ném gối xuống đất, bắt đầu trải nệm.
Ông cụ Giang ngủ sâu, mở mắt cháu trai.
Thằng nhóc , vì ngủ thoải mái, mặt tỏ vẻ khó chịu.
Ông cụ Giang thẳng: "Ai bảo cháu ngủ cùng ông? Sang phòng bên ."
Giang Hành:...
Anh cũng sang phòng bên đó.
vợ đồng ý.
——————————————
Giang Hành và Ninh Kiều ở Càn Hưu Sở hai ngày.
Ban đầu Ninh Kiều nghĩ ông cụ sẽ cảm thấy cô đơn, nhưng thực tế . Những ông cụ từng lính, đánh trận, tâm tư rộng mở, cũng nhớ đến con cháu, nhưng chủ yếu là để khoe khoang. Bọn họ sống ở Càn Hưu Sở, cuộc sống , nhiều giống ông cụ Giang, con cháu liên tục giục họ chuyển , nhưng họ đồng ý, tự sống mới thấy thoải mái tự do.
Trong hai ngày ở Càn Hưu Sở, đôi vợ chồng trẻ luôn bên cạnh ông cụ.
Ba bữa đều nhà ăn cung cấp, việc gì thì dạo quanh, chăm sóc hoa, chơi cờ và xem phim, mỗi thời gian ông cụ Giang còn uống rượu cùng ông Phùng.
Cuộc sống đầy đủ và phong phú.
Ninh Kiều tận hưởng cuộc sống dưỡng lão .
Tối nay ông cụ Giang ăn ở nhà ông Phùng, chỉ để cháu trai và cháu dâu. Giờ hai ăn tối xong, rửa sạch hộp cơm, dạo trong sân.
Khi dạo bước, Ninh Kiều , đây chính là cuộc sống khi nghỉ hưu ?
Giang Hành cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-249.html.]
Muốn nghỉ hưu ở Càn Hưu Sở, nỗ lực hơn, nếu tư cách .
——————————————
Hai ngày trôi qua trong chớp mắt.
Ông cụ Giang tiễn đôi vợ chồng trẻ khỏi Càn Hưu Sở, dặn dò bọn họ thời gian thì thăm. Nếu cảm thấy ở Càn Hưu Sở thoải mái, vẫn còn nhà trống, sân rộng, chính là nơi Giang Hành và mấy đứa em lớn lên.
Về phần ông cụ, cũng định tranh thủ thời gian đến đảo một chuyến. Trẻ con còn nhỏ, đôi khi chỉ vài tháng thôi cũng đổi nhiều. Như ông cụ gặp Giang Nguyên và Giang Kỳ, thấy hai đứa cao hơn , ông cụ kịp nhận .
Gặp chỉ là vài tháng nữa, nên chia tay cũng buồn.
Rời khỏi Càn Hưu Sở, Ninh Kiều hỏi về nơi Giang Hành và các em lớn lên.
Càn Hưu Sở ở trung tâm thành phố, xa nhà họ Giang. Vì , Giang Hành dẫn Ninh Kiều thăm.
Đó là hai căn tứ hợp viện, giờ ai ở.
Giang Hành để chìa khóa nhà ở Kinh Thị và chìa khóa nhà ở quân khu đảo chung một chỗ, tách riêng, nên lúc nào cũng mang theo.
Anh mở cửa, dẫn Ninh Kiều .
Anh chỉ ở đây khi còn nhỏ, lớn hơn một chút thì theo theo cha tuỳ quân. Sau , chỉ dịp Tết mới về.
Hai căn tứ hợp viện liền kề . Trước , khi cha Giang Hành kết hôn, bọn họ sống riêng với ông cụ, nhưng ở gần để dễ chăm sóc .
Cha Giang luôn , khi ông cụ già cả, cần chăm sóc ông cụ. Ông cụ cũng , trẻ con ồn ào, ông cụ thà ở một cho yên tĩnh.
Nhớ , cảnh hai ông cháu đấu khẩu hiện rõ trong tâm trí, nhưng khi ngẩng lên, sân vườn hoang vu.
Hai căn nhà đều rộng, Ninh Kiều Giang Hành dẫn tham quan trong ngoài.
Cô mới , hóa khi còn nhỏ Giang Hành cũng là đứa trẻ cưng chiều.
Anh nhiều đồ chơi.
"Lớn , chơi nữa. Mẹ rửa sạch cất tủ." Giang Hành .
Ninh Kiều đoán, "" mà Giang Hành nhắc đến là .
Cô lục tủ đồ chơi.
Có một đồ chơi là do cha Giang tự , nhưng cũng những món đồ chơi mà Ninh Kiều cũng từng khi nhỏ.
Cô cầm một cái lục lạc, lắc mặt , tươi.
Giang Hành nhẹ, lấy lục lạc, bỏ tủ: "Toàn là bụi."
"Ở đây còn một quyển sổ." Theo hướng vứt lục lạc, Ninh Kiều thấy.