Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-04-01 23:16:55
Lượt xem: 121

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Dương dẫn cặp vợ chồng trẻ vội vàng ngoài, bệnh viện.

Thế là chiều hôm đó, trong khu nhà xuất hiện những lời đồn mới.

"Con gái nhà chủ nhiệm Ninh bầu ?"

"Có bầu , chắc là mang thai thật! Vừa về nhà bệnh viện!"

Mặt của Du Thúy Mạn dài còn hơn mặt con lừa, lúc rửa bát ở nhà, cố ý đập bát đĩa kêu "bốp bốp".

Cù Nhược Vân dùng giọng gió hỏi Lâm Quảng Dân: "Mẹ ?"

"Không ." Lâm Quảng Dân .

Cặp vợ chồng trẻ sang Lâm Đức Triều.

Xưởng trưởng Lâm cũng , ăn trái cây tráng miệng, miệng phát tiếng "chóp chép".

"Người nào đó, gả nhà họ Lâm hưởng phúc!"

"Buổi chiều nguyên một đống quần áo, thế mà thật sự dám bên cạnh xem giặt."

"Ăn xong bữa tối, một đống bát đĩa, ít nhất mở miệng hỏi cần giúp , thì cũng thấy thoải mái chút."

"Mẹ, cần giúp ?" Cù Nhược Vân cũng hiểu chuyện, ở cửa bếp ngó .

Du Thúy Mạn nghẹn họng, mặt càng dài .

"Quảng Dân, hôm nay em một chiếc áo sơ mi mới bằng sợi tổng hợp.” Cù Nhược Vân , “Chúng trong phòng , em mặc cho xem nhé."

Lại thêm một tiếng động lớn.

Là Du Thúy Mạn đập nắp nồi lên nồi.

"Quảng Dân, ." Du Thúy Mạn nâng giọng, "Nhà bao nhiêu phiếu vải, đều để con lấy cho vợ may quần áo, bây giờ , vải thường cũng mắt, là áo sơ mi sợi tổng hợp! Nếu con cưới về một đứa phá của, lúc đó đồng ý cho nó cửa!"

Vốn dĩ Lâm Quảng Dân vợ kéo tay, lúc lặng lẽ rút tay về, xuống ăn trái cây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-253.html.]

Cù Nhược Vân ấm ức bĩu môi, dậm chân thật mạnh kêu: "Quảng Dân!"

"Trước mặt trưởng bối mà tình tứ, chút quy củ nào." Du Thúy Mạn tiếp tục , "Người Ninh Kiều vóc dáng nhỏ, gầy yếu, từ nhỏ cơ thể yếu ớt, gió thổi cũng bay. Với thể chất như thế mà còn mang thai , còn cô xem. Từ nhỏ nông, mà thai , cửa mấy tháng , chút động tĩnh."

"Được đón nhà thể diện, ngờ cưới con gà đẻ trứng!"

Cù Nhược Vân nhà mấy tháng nay, đây là đầu chồng lời khó như .

Nói thành phố hiểu lý lẽ ?

tin nổi, mở to mắt, đầu chồng và cha chồng, bọn họ đều cúi đầu, dám gì.

Cù Nhược Vân vẫn còn là cô gái trẻ, da mặt mỏng, òa lên, đầu chạy phòng, đóng cửa thật mạnh.

Thời tiết , ở trong phòng ngột ngạt chịu nổi, quá bí bách.

Công nhân viên chức và nhà ăn tối xong đang hóng gió trong khu nhà, bỗng thấy tiếng ồn từ nhà họ Lâm.

"Vợ của xưởng trưởng chuyện khó thật, thời đại nào mà còn mắng cô gái trẻ là con gà đẻ trứng. Lời là hồi bé thường ..."

"Bà con dâu là con gà đẻ trứng, thì ? Là gà đẻ trứng chắc? Tưởng Quảng Dân lấy vợ xong sẽ khá lên, ai ngờ vẫn thế, vợ mắng thành thế , dám lên tiếng."

"May mà năm ngoái chủ nhiệm Ninh và con gái để mắt đến Quảng Dân, nếu bây giờ cửa sẽ khổ bao."

Dù gì lúc đó mắt của Lâm Quảng Dân gần như dính mặt Ninh Kiều, nhờ chị Triệu mai mối, nhưng cuối cùng nhà họ Lâm mất mặt. Vì thế lúc , hạ giọng, nhỏ tiếng so sánh với doanh trưởng Giang.

“Nhìn xem chồng của Kiều Kiều, Quảng Dân, Quảng Dân mà so với !”

“Chiều nay các thấy ? Chồng của Kiều Kiều xách bao nhiêu hành lý, đó mua mấy hộp quà, bộ đều tự mang, tuyệt đối để Kiều Kiều cầm, chỉ sợ vợ mệt.”

“Phụ nữ khi kết hôn sống thế nào, ngay, Kiều Kiều về nhà đẻ, trông còn rạng rỡ hơn , đoán là do cưới !”

———————————————

Ninh Dương dẫn em gái và em rể bệnh viện.

Bệnh viện khá gần khu nhà, hồi đó và vợ cũng vì ăn trưa ở nhà họ Ninh nên tiện chọn bệnh viện . Chỉ là bây giờ cũng gần đến giờ ăn , bộ thì mất thời gian, Ninh Dương tự đạp xe, mượn thêm chiếc xe đạp của một thím trong khu nhà, đưa chìa khóa cho Giang Hành.

Loading...