Lúc cô giáo Tôn là ồn ào nhất ngoài Kỷ Long , hiệu trưởng Viên giáp mặt chỉ trích một hồi, còn yêu cầu cô tự kiểm điểm mặt bộ công nhân viên chức, bây giờ nhớ tới, vẫn cực kỳ tức giận.
Ngắn ngủn mấy tháng gặp, Ninh Kiều gì đổi, cô mặc một chiếc váy màu lam nhạt, váy cách văn, thoạt tinh xảo thoải mái mới mẻ.
Cô giáo Tôn chậm rãi : “Cái nắng đảo độc, cô giáo Ninh cháy nắng chút nào, vẫn trắng nõn như .”
Cô giáo Tôn xong, thấy Ninh Kiều phản ứng, chỉ tủm tỉm cảm ơn, cô chau mày : “Ngày thường thường cửa đúng ?”
“Có.” Ninh Kiều , “Nếu thể gặp cô chứ?”
Cô giáo Tôn nghẹn lời.
Vốn đang châm chọc Ninh Kiều mong manh, nghĩ tới cô nhẹ nhàng bâng quơ, ngược vẻ bản cô lời vô nghĩa.
Ninh Kiều xoay đơn vị.
Cô giáo Tôn hắng giọng gọi cô , vẻ lãnh đạo: “Lần đến đây là vì chính sự. Cục Văn Hoá Giáo Dục thông báo, kỳ nghỉ hè, chúng nghênh đón một đám học sinh năm nhất, vì giúp bọn nhỏ thích ứng môi trường học tập, bên yêu cầu nhà trẻ tiên tăng thêm dẫn đường, đến lúc đó ——”
“Cô .” Ninh Kiều chặn họng cô , “Việc thuộc phận sự của .”
Cô giáo Tôn nghẹn lời.
Cô theo Ninh Kiều đơn vị.
Lúc ở đơn vị, mỗi nhắc tới Ninh Kiều cô giáo Tôn liền châm chọc, mỉa mai, cô nhất thời khí phách từ chức, chỉ sợ bây giờ hối hận kịp. ngờ, ngày thường Phó Thiến Nhiên im lặng tiếng mà đó chuyện Ninh Kiều, cô bây giờ nhà trẻ, nay khác xưa, đơn vị phát triển .
Năm đó, con của cô giáo Tôn cũng đưa nhà trẻ. Lúc quy mô nhà trẻ còn nhỏ, là thầy cô phụ trách dạy cho bọn nhỏ, thật cũng chỉ là mấy dì dọn phân dọn nước tiểu còn đút cơm, nơi thể học thứ gì chứ. Như mà còn thể phát triển?
lúc phương tiện điều kiện của nhà trẻ quân khu cùng với vẻ ngoài, tinh thần của công nhân viên chức, cô giáo Tôn do dự một chút.
Thật từ thái độ coi trọng của cục Văn Hoá Giáo Dục cũng thể , nhà trẻ quân khu càng càng lớn, dần dần trở thành một đơn vị béo bở.
Thậm chí, bây giờ đãi ngộ của một giáo viên sắp bằng với đãi ngô của trường tiểu học quân khu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-278.html.]
mà trong lòng nghĩ như thế, thể , nếu nâng khí thế của khác hạ thấp uy phong của ?
Cô giáo Tôn nâng mí mắt : “Từ khi cô giáo Ninh từ chức, cô giáo Phó cần cạnh tranh với ai, trực tiếp trở thành giáo viên ngữ văn của lớp 2-2.”
Ninh Kiều thường xuyên gặp Lạc Thư Lan trong khu nhà, nên tình hình của Phó Thiến Nhiên ở trường học, cô nhàn nhạt , “ .”
“Vậy cô , cô giáo Phó sắp trở thành chủ nhiệm lớp ?” Cô giáo Tôn còn thêm, “Cô giáo Phó dạy bọn nhỏ, thành tích học tập của họ tồi. Rốt cuộc tuổi trẻ, mới tiến đơn vị mấy tháng sắp thành chủ nhiệm lớp, tiền đồ thật rộng mở.”
Ninh Kiều thật sự giọng điệu của cô giáo Tôn.
Khi qua hành lang, gặp mấy bé, Ninh Kiều vẫy tay: “Về lớp nhanh .”
Mấy đứa nhỏ thấy cô giáo Ninh, dùng sức gật đầu, lập tức chạy về lớp.
“Đoàn Đoàn và Viên Viên tới ?”
“Sau Đoàn Đoàn và Viên Viên học cùng chúng .”
“Bọn họ về quê.”
“A, chơi cùng Viên Viên.”
Nhà trẻ truyền đến tiếng đối thoại của bọn nhỏ, Ninh Kiều mỉm thu hồi tầm mắt.
Cô giáo Tôn gặp Ninh Kiều, vốn dĩ trong lòng còn chút cân bằng. hiện tại, tự khuyên nhủ bản thành công.
Cô : “Cô giáo Phó còn trẻ, cô cũng còn trẻ, nhưng mà cô đó, chính là vì tuổi trẻ mà hỏng việc. Xem cô giáo Phó sắp trở thành chủ nhiệm lớp, đó, lấy bằng cấp cùng năng lực của cô , phỏng chừng thăng lên tổ trưởng tổ ngữ văn cũng việc khó. Lại đó nữa, còn khả năng là ——”
“Phó viên trưởng Ninh.” Một giọng vang lên, là giọng của viện trưởng Nhiếp.
Cô giáo Tôn sửng sốt một chút.
Trong nhà trẻ , còn đồng chí nào khác họ “Ninh” ?