đầu óc vẫn ngừng chuyển, chuyển tới Giang Hành ở mép giường cầm lấy gối đầu.
Mắt Ninh Kiều sáng rực lên.
Doanh trưởng Giang định ngủ đất ?
Giang Hành cầm lấy gối đầu, nữa sửa sang đó buông xuống.
Vừa nhấc mắt, thấy ánh trăng chiếu rọi xuống vợ , đôi mắt cô sáng như ánh .
Doanh trưởng Giang:?
Cô đang chuyện gì vui ?
Anh xốc chăn lên.
Ninh Kiều nhẹ nhàng thở dài, ôm chặt lấy chăn bọc quanh .
Từ khi kết hôn, đêm nay là đầu tiên Ninh Kiều ngủ tại căn phòng thuộc về hai vợ chồng họ.
đối với doanh trưởng Giang mà , là cửu biệt gặp .
Bên tai truyền đến tiếng hít thở nhẹ mà quy luật, là điềm báo cô giả bộ ngủ.
Giang Hành xốc chăn của cô lên.
Ninh Kiều lập tức như lâm trận, tay chân nên để nơi nào.
Giang Hành đối diện với hai tròng mắt trong suốt của cô.
Bọn họ cách gần, thể thấy gương mặt trắng như tuyết của Ninh Kiều lộ màu phấn hồng nhợt nhạt.
Cô nhút nhát sợ sệt , đôi mắt ướt dầm dề, lông mi nhẹ nhàng rung động.
Giang Hành giải thích: “Anh sợ em nóng……”
Khoé miệng Ninh Kiều ấm ức mà cong xuống.
là nóng quá.
“Anh mở cửa sổ.” Giang Hành nhẹ nhàng , “Em ngủ .”
Ninh Kiều chớp chớp mắt: “Có thể ngủ?”
“Em ?”
Ninh Kiều lập tức lắc đầu : “Em !”
Giang Hành bật , nhẹ nhàng xoa nhẹ mái tóc mềm mại của cô.
Ninh Kiều chuẩn tâm lý, nhưng đêm nay, chuyện gì cũng xảy .
Ở bên cạnh doanh trưởng Giang, lúc nào cô cũng cảm giác an , thẹn thùng là , nhưng cũng sợ hãi. Cô lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, thần kinh căng chặt cũng giãn , ngủ lúc nào chẳng .
Đêm khuya.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-282.html.]
Giường vốn lớn, nhưng bây giờ để cho chỉ là một chút gian nhỏ hẹp.
Tư thế ngủ của vợ luôn quá .
Giang Hành phân biệt rõ, là ngày mùa hè khô nóng, là lòng khô nóng.
Lúc cô ở bên cạnh , sẽ bao giờ bừng tỉnh bởi cảnh tượng cô mãi mãi trong vòng tay như vô đêm khuya của kiếp nữa.
Vòng vòng , rốt cuộc trở lúc ban đầu.
Ninh Kiều ngủ một giấc ngon lành, sáng sớm hôm , ánh nắng ban mai đánh thức.
Quay đầu thấy Giang Hành ngủ bên cạnh, cô xoa xoa đôi mắt, mơ mơ màng màng liền thanh tỉnh.
Mẹ cô cứ trai vô tư, lẽ cả cô cũng một chút?
Ninh Kiều khuôn mặt của Giang Hành.
Lông mày rậm, ngũ quan thâm thuý, nhưng gương mặt góc cạnh rõ ràng vì nhắm hai mắt mà giảm bớt vẻ sắc bén ngày thường.
Ninh Kiều phát hiện, chiếc mũi cao thẳng của Giang Quả Quả là giống với cả của cô bé. chóp mũi của Quả Quả thì nhỏ xinh hơn.
Còn lông mi của dài. Cô duỗi tay khẽ chạm , nhưng mới giơ tay, một bàn tay to lớn nắm chặt lấy.
Giang Hành là quân nhân, mặc dù trong lúc ngủ vẫn đề phòng.
Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, nâng mắt, thấy một khuôn mặt nhỏ mềm mại, bởi vì “lễ phép”, mà nhếch khóe miệng.
Giang Hành vẫn còn tỉnh ngủ, ôm cô trong lòng ngực.
Nóng thì nóng, nhưng thở mát lạnh như hương hoa , thể khiến ngủ yên.
Ninh Kiều ôm thật chặt, thoát .
cô cũng nghiêm túc thoát khỏi.
Giờ phút chỉ cô thanh tỉnh.
cũng may chỉ cô thanh tỉnh, mới để doanh trưởng Giang phát hiện, trái tim của cô đập thình thịch, sắp nhảy cổ họng.
Ở đáy lòng Ninh Kiều yên lặng cổ vũ bản .
Đã kết hôn gần bảy tháng , cũng thể hiểu việc đời như mấy cô gái nhỏ !
———————————
Trong lòng của đồng chí nhỏ Giang Quả Quả chỉ u oán.
Cô bé còn nhỏ như ngủ chung với chị dâu nhỏ, ngược cả , thật là công bằng chút nào.
Buổi sáng cả và chị dâu nhỏ cùng khỏi phòng ngủ, cô bé nhăn mũi vẫy vẫy nắm tay, hung hăng cắn một miếng bánh bao.
Anh của cô bé áy náy một chút nào, đặc biệt là khi Giang Quả Quả thở phì phò oán giận còn vô cùng yên tâm thoái mái, uống một chén nước mới mở miệng.
“Đáng lý tối hôm là dọn , vì bận tâm cảm xúc của em, mới trễ một ngày.”
Giang Quả Quả càng thêm tức giận, từ kẽ răng phun mấy chữ: “Con còn nha!”