Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:23:19
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm thể chuyện nhà với doanh trưởng Giang ?

“Rất .”

Uông Cương Nghị:!

Cười? Doanh trưởng Giang ?

Có chút bình dị gần gũi nha……

—————————————————

Ngày hôm qua viện trưởng Nhiếp thăng chức cho Ninh Kiều thành phó viện trưởng, ít đồng chí trong nhà trẻ đều , nhưng chỉ là miệng thôi. Tới sáng sớm hôm nay, tại hội nghị công nhân viên chức, tin mới xem như chính thức chứng thực.

Ngày hôm qua Ninh Kiều vẫn luôn thấp thỏm, nhưng thời gian cả một đêm cũng đủ để tiêu hóa tin tức .

Lúc , khi viện trưởng Nhiếp mời cô tiến lên, cô lên thoải mái hào phóng.

Từ khi nhà trẻ thành lập đến nay, quy mô dần dần mở rộng.

nếu luận đến quy mô thật thì đúng là nhà trẻ bằng các đơn vị ăn lương thực hàng hoá đảo. Đơn vị đang phát triển, công nhân viên chức ở trường cũng nhiều lắm, hơn nữa viện trưởng Nhiếp tự tay hết việc, ít xảy cái gì .

Bây giờ, cũng công nhân viên chức ở trường phục.

ngay từ đầu, viện trưởng Nhiếp liền , nếu cảm thấy sự sắp xếp đủ hợp lý thì thể giáp mặt , đừng chờ đến khi hội nghị diễn mới ngầm lén lút chỉ trỏ.

Một đồng chí nam phụ trách hậu cần mua sắm cho nhà ăn hắng giọng .

Mọi sang.

“Đồng chí Lư ý kiến gì ?” Viện trưởng Nhiếp hỏi.

Lư Thành Phúc : “Viện trưởng Nhiếp, cảm thấy việc , từ lúc bắt đầu liền cảm thấy .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-284.html.]

Lư Thành Phúc là công nhân lâu năm của đơn vị, ngày thường viện trưởng Nhiếp đều cho ông vài phần mặt mũi. Năm , con gái của ông nghiệp, tìm một phần công việc, vì thế ông hấp tấp mà chạy đến văn phòng của viện trưởng. lúc viện trưởng Nhiếp như thế nào? Bà trực tiếp cự tuyệt.

ai , qua mấy tháng, viện trưởng Nhiếp từ đảo “nhặt” một công nhân viên chức về. Bây giờ còn ngang nhiên đưa đó lên chức phó viện trưởng, thật là quá thái quá.

Lư Thành Phúc nghĩ , còn chút cậy già lên mặt, dù ông cũng là công nhân lâu năm, hiểu rõ tính tình của viện trưởng Nhiếp, sẽ đến mức bởi vì lời mà đuổi việc ông .

“Lúc lý do tại con gái ông tìm việc thành công, trong lòng ông ?” Viện trưởng Nhiếp cũng thẳng, “Khi đó bảo cô đến lớp thử nửa ngày, mới lớp, sắc mặt con ông liền đổi, chê bọn nhỏ ồn ào.”

Theo ý của viện trưởng Nhiếp, đơn vị bọn họ tuy yêu cầu quá cao trong việc chọn giáo viên, nhưng yêu cầu thấp nhất là cần thiệt tình yêu thích bọn nhỏ. khi đó, con gái của Lư Thành Phúc, biểu hiện sự mâu thuẫn cùng kháng cự bọn nhỏ một cách rõ ràng, thế thì thể yên tâm giao bọn nhỏ cho đối phương chứ?

Lư Thành Phúc nhất thời cứng họng, qua hồi lâu mới : “Lúc trong lớp mà bà bảo con gái đến thử việc, bọn nhỏ đều còn nhỏ. Cả lời còn , chính là ăn uống vệ sinh. lớp bà xếp cho giáo viên Ninh, bọn nhỏ đều ba bốn tuổi, cô thể chăm cũng là đương nhiên.”

Lục Từ Từ vui : “Chú Lư, chú cho rằng trẻ con ba bốn tuổi là dễ chăm ? Chú đừng chuyện đau eo.”

“Dù cảm thấy, giáo viên Ninh chỉ là lúc nhặt của hời thôi, chứ thực chất năng lực tới.” Lư Thành Phúc .

Viện trưởng Nhiếp từng chuyện mà Ninh Kiều cống hiến cho nhà trẻ, nhưng Lư Thành Phúc vẫn phục.

phục, đưa ý tưởng cũng là sách mách chứng, thì giải quyết.

Huống chi, tuy rằng chỉ chân chính một bất mãn, nhưng trông mấy công nhân viên chức khác cũng phục.

chức phó viện trưởng , tiền lương đãi ngộ cao hơn nhiều, Ninh Kiều còn trẻ, thâm niên đủ, dựa cái gì?

Viện trưởng Nhiếp im lặng một hồi lâu, suy xét biện pháp giải quyết.

Sau đó vẫn là Ninh Kiều chủ động : “Hay là chuyển lớp cho ?”

Viện trưởng Nhiếp sửng sốt một chút.

Lư Thành Phúc lập tức tiếp lời: “Được nha, nếu cô thể chăm cho mấy đứa trẻ một hai tuổi, thì đó mới gọi là năng lực.”

“Đến lúc đó, chú Lư liền tâm phục khẩu phục ?” Ninh Kiều hỏi.

Loading...