Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:26:55
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng gõ cửa vang lên, Ninh Kiều dậy mở cửa.

Khi cửa văn phòng mở , bên ngoài là Lục Từ Từ và bốn đứa trẻ đầu tóc bù xù, quần áo lấm lem.

Lục Từ Từ chút khó xử giải thích: “Phó viện trưởng Ninh. Vừa đưa Quốc Khánh rửa tay, thì thấy mấy đứa trẻ đánh . Đến khi dì phát hiện thì quá muộn, chúng thành thế ...”

Nhà trẻ quân khu lớn, Ninh Kiều nhận tất cả các đứa trẻ.

Bốn đứa trẻ mặt, một bé trai, ba bé gái, Như Như và Tiểu Nha nhà phó doanh trưởng Uông cũng trong đó.

Các bé đều bốn, năm tuổi, rằng đánh là sai, càng khi gọi lên phòng phó viện trưởng, vấn đề trở nên nghiêm trọng hơn.

“Chuyện gì xảy ?” Ninh Kiều hỏi.

Cậu bé tên là Tiểu Hổ, trông khá mũm mĩm, nhưng lúc thì đang cúi đầu, ủ rũ.

Như Như lớn nhất, dáng cũng cao hơn các bạn khác, khi thấy vẻ nghiêm túc của Ninh Kiều thì nhỏ giọng : “Tiểu Hổ lời, em đánh .”

Lục Từ Từ giải thích: “Vừa hỏi các bạn khác, là Tiểu Hổ và Ni Tử đang thơ cổ, Ni Tử sai, Tiểu Hổ liền Ni Tử ngốc. Ni Tử đẩy bé một cái, Tiểu Hổ cha bé là quan to, cẩn thận kẻo sống yên với bé, xong liền giật tóc b.í.m của Ni Tử.”

Lục Từ Từ thở dài, Như Như.

Ninh Kiều vẫy tay kêu Như Như gần: “Em tiếp .”

“Tiểu Hổ cha là quan to, em liền hỏi, cha là quan to gì? Tiểu Hổ , em hiểu.” Như Như , “Sau đó bảo em tránh , đánh Ni Tử, em liền giúp Ni Tử đánh !”

Ni Tử đỏ mắt gật đầu.

Như Như nghĩa khí, ngẩng đầu lên an ủi Ni Tử: “Đừng ! Có gì mà chứ!”

Ninh Kiều về phía Tiểu Nha, vẫn luôn im lặng: “Thế em cũng đến đây?”

Tiểu Nha nghiêng đầu.

“Em cũng đánh ?” Ninh Kiều hỏi.

Tiểu Nha cúi đầu, đôi giày vải nhỏ đang mang.

“Khi Tiểu Hổ đánh , vô tình giẫm giày của Tiểu Nha.” Lục Từ Từ .

“Đôi giày là cha em mua, mua ba đôi, em và trai và em , mỗi một đôi.” Như Như giải thích giúp.

Trước đây Tiểu Nha giày mới để mang.

Giày của cô bé đều là giày cũ của chị họ để khi ở quê, kích cỡ , còn nhiều miếng vá, thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-318.html.]

Tiểu Nha nghĩ rằng, khi đến nhà chú Uông, cũng sẽ mang giày cũ của chị để , nhưng ngờ chú Uông mua cho cô bé một đôi giày vải . Khi mang đôi giày chân , Tiểu Nha cảm thấy tự hào, thường xuyên cúi xuống , thậm chí xổm xuống lau bụi giày.

Ai ngờ Tiểu Hổ và Nhi Tử đánh giẫm giày của cô bé.

Khi đó Tiểu Nha lo lắng, sợ giày bẩn, liền đưa tay đẩy Tiểu Hổ một cái.

Tiểu Hổ ngã xuống đất, dậy mãi thôi, cô giáo Lục vội vàng đến, kéo tất cả phòng phó viện trưởng.

“Vậy là bốn đứa đều đánh .” Ninh Kiều .

Ni Tử vội vã xua tay: “Cô giáo Ninh, em đánh , em! Là Tiểu Hổ và các bạn đánh , đánh trẻ ngoan, em đánh .”

Như Như liền trừng mắt lên.

Sao Ni Tử chút nghĩa khí nào ?

khi đối diện với ánh mắt của cô giáo Ninh, cô bé rụt cổ : “Em đánh .”

“Em cũng đánh .” Tiểu Nha nhẹ giọng .

Như Như lặng lẽ Tiểu Nha một cái.

Tiểu Hổ xoa cái mũi đau của : “Em đánh.”

Lục Từ Từ: ...

Cậu bé còn tỏ oan ức?

“Từ Từ, cô về lớp .” Ninh Kiều dịu dàng , “Chuyện còn để lo.”

Lục Từ Từ để các bé ở văn phòng, khi khỏi cửa còn dọa: “Phó viện trưởng Ninh, nhớ dạy dỗ các bé thật .”

Bốn đứa trẻ chút bất an, tay nhỏ gần như xoắn .

Dạy dỗ các bé thế nào?

Trẻ con tuy nhỏ nhưng cũng tư duy độc lập, gây xung đột là chuyện thường xảy .

Đánh thì đánh , nhưng ai thương, cùng lắm là quần áo bẩn và tóc rối, cần thiết mời phụ đến. Chỉ cần khi tan học thông báo cho phụ .

Lúc , đối tượng giáo dục chính của Ninh Kiều là Tiểu Hổ.

Dù là trong khu nhà nhà trẻ, một phụ chức vụ cao hơn trong quân đội, con cái của họ thường so sánh, so độ cao của cấp bậc quân hàm của cha , từ đó tiếng cao hơn.

Những đứa trẻ như Tiểu Hổ hiếm gặp, nhưng chức vụ của cha cao cũng nghĩa là thể hơn .

Loading...