Tiểu Hổ dù mới chỉ bốn, năm tuổi, đối với nhiều lý lẽ hiểu rõ. Cậu bé cô giáo Ninh nhiều, nhưng lời nào cũng tai, một quan niệm ngấm đầu óc, dù hiểu cũng thể đổi ngay lập tức.
Ninh Kiều chuyện nhẹ nhàng, vội vàng.
Tiểu Hổ gật đầu như con gà mổ thóc, cuối cùng xin Ni Tử.
“Ni Tử, em chấp nhận ?” Ninh Kiều hỏi.
Cô bé gật đầu, bằng giọng non nớt: “Em chấp nhận.”
Như Như và Tiểu Nha một bên, đến khi chân mỏi.
Đợi khi cô giáo Ninh xong về đức tính trung thực với Ni Tử, cuối cùng mới đến lượt hai cô bé lên .
Dù là hài lòng với hành vi của Tiểu Hổ mà tay bảo vệ bạn, là bảo vệ giày của , việc đánh vẫn là sai.
Thực lý lẽ , Như Như và Tiểu Nha đều hiểu, nhanh chấp nhận.
Trong văn phòng, vang lên tiếng xin lanh lảnh của các bé.
Sau khi xử lý xong việc , Ninh Kiều mấy đứa nhỏ hỏi cô thể cho cha chúng chuyện .
Ninh Kiều : “Không thể.”
Lũ trẻ ngay lập tức như .
“Được , về .” Ninh Kiều vỗ vai Ni Tử và Tiểu Hổ, sang Như Như và Tiểu Nha , “Hai em ở .”
Trong văn phòng phó viện trưởng, chỉ còn Như Như và Tiểu Nha.
Nghe Khâu Tuệ Tâm kể, tình cảm giữa cô và phó doanh trưởng Uông hơn nhiều so với lúc mới cưới, nhưng vẫn chút phiền muộn, vì Đại Mao và Như Như ở nhà để ý đến Tiểu Nha, gặp cũng chuyện, còn thua cả lạ.
Ninh Kiều giúp hai đứa nhỏ cải thiện mối quan hệ.
“Hôm nay các em đều giúp Nhi Tử, điểm xuất phát là , nhưng ——”
“Không nên đánh .”
“Không nên đánh !”
Hai đứa trẻ đồng thanh .
Ninh Kiều : “Đây hiểu ý ? Sau hai chị em hãy hòa thuận với , ?”
“Không.” Như Như lắc đầu, “Em là em gái em.”
“Như Như sẵn sàng giúp đỡ các bạn trong lớp, nhưng tại khi Tiểu Nha cần giúp đỡ, em để ý đến em ?”
“Vì——” Như Như ngập ngừng, “Bà nội em , kế là , con của kế cũng là , sẽ cướp đồ ăn và quần áo của em.”
“Không như về em!” Tiểu Nha đột nhiên lớn tiếng.
“Nhỏ tiếng thôi.” Ninh Kiều động tác “suỵt”, tiếp tục hỏi, “Thế kế đối xử với em ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-319.html.]
Như Như nhất thời trả lời .
“Tiểu Nha cướp đồ ăn, quần áo của em ?”
Như Như lắc đầu: “Không .”
“Thế là đúng .” Ninh Kiều , “Suy nghĩ của bà nội nhất thiết là đúng. Bà cho rằng kế đều , nhưng bà gặp bao nhiêu kế ? Như Như là lớn nhỏ, nên tự quan sát, kế và em gái , em thể tự , đúng ?”
Trẻ con thích gọi là “ lớn nhỏ”, thấy ba từ , cảm giác như lập tức sức mạnh vô tận.
Như Như chớp chớp mắt: “ .”
“Ở trong lớp Như Như và Tiểu Nha bạn ?”
Hai đứa trẻ nêu tên một vài bạn.
“Các em thật giỏi kết bạn, nhiều bạn như .” Ninh Kiều , “Từ bây giờ, hãy kết thêm một bạn nữa nhé.”
Cô nắm lấy tay Như Như và Tiểu Nha.
Hai đứa trẻ chút ngơ ngác, một lúc lâu.
Sau một lúc, Ninh Kiều đặt tay của chúng với , khẽ kéo tay.
Không thực sự mâu thuẫn, thêm một bạn, vẫn hơn là thêm một kẻ thù.
———————————————
Tháng Mười trôi qua, cuối cùng Ninh Kiều cũng từ bỏ ý định.
Tin tức chấn động cả nước, năm nay chắc đến lượt cô.
nếu là năm 1974, thì sẽ là năm nào?
Cứ thế , đợi đến khi nào, Ninh Kiều từ bỏ việc mơ mộng về kỳ thi đại học và trường đại học, nghĩ xa đến .
Điều đáng mong đợi hơn bây giờ, lẽ là việc Giang Hành trở về nhà.
Tháng Mười Một, thời tiết lạnh hơn một chút.
Ninh Kiều nhận thư từ cha gửi đến, bọn họ nhắc tháng Mười Một năm ngoái, suy nghĩ của cô cũng vô thức trôi xa.
Bọn họ sắp kỷ niệm một năm ngày cưới.
Nghĩ đến những khoảnh khắc trong năm qua, Ninh Kiều thể mỉm .
Mỗi khi xa, cuốn lịch trong nhà trở nên quan trọng.
Khi xé tờ lịch thứ mười lăm, ngày gặp càng đến gần.
thời gian cứ trôi qua từng ngày, Giang Hành vẫn về.
Các thím trong khu nhà còn tâm trạng chuyện phiếm, tiếng đùa của trẻ con cũng dần giảm . Các thím chờ đợi chồng trở về, bọn trẻ ngày nào cũng hỏi vẫn tin tức của cha.