Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 417

Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:34:09
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Nan Muội luôn là chủ kiến, quá nhiều băn khoăn.

thường gác ý kiến của , ưu tiên suy nghĩ đến cảm nhận của khác, như những ở quê, là cha và em gái của cô .

Tuy nhiên hiện tại, hai bạn cùng phòng, một dùng giọng khô khan, dùng giọng dịu dàng, khuyên cô nghĩ cho bản .

Bọn họ hỏi cô , suy nghĩ thực sự của cô là gì.

Chu Nan Muội suy nghĩ lâu, : “Gọi là Chu Di ?”

“Hay lắm!” Ninh Kiều lập tức gật đầu.

“Chu Di?” Mai Thư nhướng mày, “Không tồi.”

Chu Nan Muội hai bạn ủng hộ , nét mặt cẩn thận từ từ giãn .

Khóe miệng cô nhếch lên, hai chữ lên giấy, thăm dò hỏi: “Vậy , gọi là Chu Di nhé?”

Chu Nan Muội chạy nhiều , cuối cùng đổi tên của .

Lòng can đảm của cô lúc lúc , cứ lúc cô định từ bỏ thì Ninh Kiều và Mai Thư khuyến khích mãi, giúp cô kiên định với suy nghĩ của .

Chuyện Chu Nan Muội đổi tên, nhiều . Vốn dĩ cô cũng định tự giới thiệu, nhưng mỗi khi bạn học hoặc giáo sư gọi cô là “Chu Nan Muội”, Ninh Kiều luôn nhẹ nhàng nhắc nhở.

“Bây giờ cô tên là Chu Di.”

Còn thái độ của Mai Thư thì lắm.

quen trợn trắng mắt, vui : “Tai các điếc trí nhớ kém ? Người tên là Chu Di.”

Thời gian trôi qua, trong trường ngày càng nhiều nhớ tên mới của Chu Nan Muội.

Và chính cô , cũng dần thích nghi, khi tự giới thiệu, cuối cùng còn rụt rè nữa.

Chu Nan Muội quá khứ.

Có vẻ như Chu Di chỉ đổi mỗi cái tên.

trong lòng một suy nghĩ mơ hồ, cô cảm thấy như đang trải qua một cuộc lột xác.

Và cuộc lột xác , mới chỉ bắt đầu.

———————————————

Năm nay ông cụ Giang trở thành mà cả Càn Hưu Sở đều ghen tị.

Ngày thường, cháu trai cháu gái và cháu dâu của ông cụ thường xuyên đến thăm. Bọn họ đến thường xuyên đến nỗi ông Tôn cũng còn những lời chua chát, mà còn bắt đầu thúc giục con cái đến thăm nhiều hơn.

Ông Tôn là nhớ con cái đến thế.

Chỉ là thể để mỗi ông cụ Giang tự mãn như ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-417.html.]

Ông Tôn gọi điện cho một cháu nội, bảo hôm nay đến thăm.

Lúc , ông Tôn đang trong sân chờ, ngờ thấy một bóng dáng quen thuộc.

“Ông nội.” Giang Nguyên bước đến cửa nhà ông cụ Giang, gọi lớn.

Ông cụ Giang ngoài, mắt tròn xoe, rạng rỡ.

Ông Tôn cau mày đến mức thể kẹp c.h.ế.t ruồi.

Không cháu trai thứ hai của ông cụ Giang đang việc ở Tây Thành ? Đi tàu xa đến thăm ông cụ ?

Lại thua !

Ông cụ Giang nhà bận rộn hết trong ngoài, bày đầy đồ ăn ngon mặt cháu trai.

Giang Nguyên quan tâm tình hình sức khỏe của ông cụ, : “Ông nội, cháu chuyện với ông.”

“Chuyện ?”

“Tối hôm , đến khu nhà của chúng cháu.” Giang Nguyên .

Ông cụ Giang lập tức đoán đó là Thẩm Hoa Lâm.

Có vẻ là chuyện .

“Mấy đứa đều lớn, tự giải quyết . Khó khăn lắm mới đến đây, đừng mấy chuyện vui đó.” Ông cụ lười , phẩy tay, “Ăn kẹo .”

Giang Nguyên chọn một viên kẹo sữa, bóc giấy và bỏ miệng.

“Bây giờ cháu lớn , còn ham ăn như hồi nhỏ?” Giang Nguyên .

“Dù cháu lớn đến sáu mươi tuổi, mặt ông vẫn là đứa trẻ.” Ông cụ Giang lườm, cảm thán, “ đến khi cháu sáu mươi tuổi, ông còn nữa .”

Từ năm sáu tuổi đến mười hai tuổi, những năm khó nuôi nhất, đều là ông cụ nuôi Giang Nguyên lớn lên.

Cậu chịu lời , lập tức nghiêm túc : “Ông nội, ông như .”

Ánh mắt tinh tường của ông cụ Giang khẽ động, tiếp tục cảm thán: “Ông ở tuổi ... cũng thể uống ly của cháu dâu thứ hai , nếu thì tiếc quá.”

Giang Nguyên giật .

Cảm thấy gì đó đúng.

“Ông nội, ông đang dùng kế khổ nhục ?” Giang Nguyên chân thành hỏi.

Ông cụ Giang:...

Thằng nhóc trở nên lanh lợi hơn?

——————————————

Loading...