Đến nỗi An Thành, sẽ chăm sóc cho Tiêu Xuân Vũ.
Ninh Kiều , trai nóng lòng về nhà.
“ , Kiều Kiều.” Ninh Trí Bình hỏi, “Vừa khi con đến, con định gì với cha thế?”
Vừa Ninh Kiều , cô thể theo cha với trai về nhà, gả nữa .
hiện tại bình tĩnh trở , cô chính nên mấy lời ngốc nghếch như .
Dù cho suy xét một nữa, vẫn thể phủ nhận, cuộc sống ở hải đảo hơn xuống nông thôn nhiều. Chỉ hai ngày đường, cô cũng bệnh thành như , chẳng lẽ còn cậy mạnh thể chịu khổ ?
Đồng thời, Ninh Kiều bản là vai phụ sống trong truyện niên đại, nhưng nhiều bối cảnh trong truyện, cô căn bản rõ.
Làm một dân bản xử trong truyện niên đại, cô chịu ảnh hưởng của thời đại, việc từ hôn khi kết hôn. Đến hải đảo một chuyến, nữa về nhà, đến lúc đó trong khu nhà sẽ bậy bạ, nhất định sẽ khiến nhà bối rối.
“Không gì.” Ninh Kiều lắc đầu, cong khóe miệng lên, “Con quên mất .”
Mũi tên giương thì thể đầu, sợ.
Việc cấp bách, vẫn là sớm ngày tổ chức hôn lễ, để cha và trai về .
Trong nhà cần bọn họ.
Còn cô, bảo vệ suốt 18 năm, cũng nên trưởng thành.
Giang Hành cùng mấy em của đều sẽ tổn thương đến sinh mệnh thể cô. Tính tình Giang Hành lãnh đạm, cô thể cách xa , mấy đứa em lời, cô liền mặc kệ bọn họ.
Tương lai, cùng một mái nhà nhưng ai lo phận nấy .
Sau khi hạ quyết tâm, Ninh Kiều đột nhiên sinh dũng khí.
Gả .
Tới cũng tới !
———————————
Ninh Kiều ở nhà khách nghỉ ngơi hai ba ngày, lấy cớ thể khoẻ, gặp mặt Giang Hành.
Nhà họ Giang bắt đầu chuẩn hôn lễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-54.html.]
Hạ Vĩnh Ngôn bụng, kêu hỗ trợ liền bao giờ từ chối.
Nhà phân cho Giang Hành là một căn nhà hai tầng, sân với sân phơi. Ở nhiều năm nhưng tính cũ, rốt cuộc khi em trai em gái chuyển đến, doanh trưởng Giang sống đến càng sơ sài, nhóm lửa nấu cơm, thường ở nhà, mỗi ngày chỉ trở về ngủ một đêm mà thôi.
Ninh Kiều sắp cửa, Giang Hành liền sửa sang nhà ở, phần lớn đồ dùng trong nhà đều đổi mới, nơi nơi đều dán chữ hỉ, là mấy thím trong khu nhà bụng cắt cho.
Cô dâu mới cửa, nhóm nhà quân nhân háo hức, nhắc mãi từ sáng đến tối, mong sớm gặp .
Nhìn doanh trưởng Giang bận rộn trong ngoài, đều tò mò, ông cụ Giang chỉ là hôn ước từ nhỏ mà thôi, doanh trưởng Gianh đồng ý? Nói chừng, vốn dĩ doanh trưởng Giang bận tâm đến kết hôn, ngại cưới ai cửa, chỉ vì thành tâm nguyện của ông nội .
“Lão thủ trưởng một hai, chắc chắn là ép duyên.”
“Đồng chí Tiểu Giang ngày thường ở nhà, cưới vợ về thể giúp dạy dỗ mấy đứa em.”
“Nhìn doanh trưởng Giang giống săn sóc, khổ cho cô ……”
Mấy thím tim gan cồn cào cụ thể về cô dâu mới của nhà họ Giang, nhưng miệng của Lạc Thư Lan cùng Tưởng Bội Dung kín hơn ai hết, chỉ nhắc nhở họ đừng khua môi múa mép.
Cứ như , họ cũng chỉ thể hỏi thăm Hạ Vĩnh Ngôn.
Ai bảo Hạ Vĩnh Ngôn là dễ chuyện nhất trong đoàn?
Một thím vẫy tay, bảo Hạ Vĩnh Ngôn qua.
mặc kệ hỏi như thế nào, Hạ Vĩnh Ngôn cũng giữ kín như bưng.
“Cậu còn giấu giếm mấy thím gì, chờ hai ngày nữa, chúng còn ?”
Hạ Vĩnh Ngôn tủm tỉm: “Vậy chờ hai ngày nữa, mấy thím tự xem .”
Một thím vỗ vai Hạ Vĩnh Ngôn : “Vậy , ba đứa nhỏ trong nhà doanh trưởng Giang vui ? Ngày đó cả họ sắp cưới, biểu cảm của mấy đứa nó —— chậc chậc, dễ nha.”
bà dứt lời hạ, liền thấy ba đứa nhỏ tan học, cùng trở về.
Bọn họ nhà lâu, chạy như bay đến sân nhà .
Người dọn thang, tích cực bò lên , Giang Quả Quả nhón chân đưa chữ hỉ đỏ.
Chữ “Hỉ” dán ngay ngắn cửa lớn, Giang Nguyên dùng tay đè xuống, vuốt phẳng.
Giang Kỳ kêu: “Xong! Lại sang cửa sổ dán.”