Giang Nguyên em trai đỡ xuống, đầu thấy Giang Quả Quả cau mày, biểu cảm ngưng trọng mà xung quanh.
Vừa thấy chính là đang canh chừng.
Giang Kỳ lưu tình gõ đầu con bé một cái: “Đây là chơi, cả cho phép chúng bò lên !”
Giang Quả Quả đau đến che đầu , lời lẽ chính đáng : “Đừng đánh đầu em!”
Giang Nguyên thúc giục : “Dán nhanh , ngày mai chị dâu nhỏ tới !”
“Cái gì? Phải chờ tới ngày mai ?” Giang Quả Quả bĩu môi, “Lát nữa em tìm chị dâu nhỏ chơi.”
“Chúng nhanh lên, dán xong liền .” Giang Nguyên .
Cứ như , ba đứa nhỏ càng thêm nhiệt tình.
Khoảng cách quá xa, mấy thím rõ họ cái gì, cảm thán mà lắc đầu.
“Ép bọn họ việc, miệng đều trề đến thể mắc chai dầu.”
“Mấy đứa ham chơi quen , đang vội vã chơi đây mà.”
“Chờ cô dâu mới của doanh trưởng Giang cửa, đến xem ít sắc mặt.”
———————————
Ninh Kiều , sáng mai, Giang Hành sẽ tới đón dâu.
Ngày đón dâu do ông cụ Giang cùng Giang Hành cùng chọn, cô nghĩ, nhất định là ý của ông cụ. Dựa theo ý của Giang Hành, hẳn là gấp, trong cốt truyện, thái độ đối với cô luôn là nóng lạnh.
Ninh Kiều rũ mi mắt.
Tình cảm m.ô.n.g lung mấy ngày đó, nhớ , dường như mấy đời.
Ninh Kiều cha và trai chị dâu nhọc lòng vì .
Sau khi quyết định trả giá tình cảm thiệt tình, thật trong đoạn hôn nhân , cô cũng gì để mất.
Sau khi tiếp thu hiện thực, hai ngày nay Ninh Dương đường đều mang phong.
Em gái sắp lấy chồng, em rể tạm , vợ mang thai, quả thực là song hỉ lâm môn.
Ông cụ Giang cho rằng đón dâu ở nhà khách thì ấm ức cho Ninh Kiều bèn tìm một bạn cũ ở bộ đội mượn một căn nhà trống của khu nhà. Ông cụ đến gọi Ninh Trí Bình cùng Ninh Dương, cùng sang đó trang trí.
Ngày liền diễn hôn lễ, thời gian gấp gáp. Lúc hai cha con theo ông cụ, trong lòng còn nghĩ, nếu như Thường Phương Trạch nhất định sẽ hối hận. Bà còn tưởng con gái đến hải đảo chỉ đơn giản là đăng ký kết hôn, thể nghĩ đến còn việc .
Ông cụ Giang dẫn cha với trai của Ninh Kiều đến khu nhà , bảo cô ở yên trong nhà khách nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-55.html.]
Ninh Kiều quyết định cửa dạo.
Đồng chí ở nhà khách với cô, đúng lúc hôm nay ở bên tàu mới một chiếc thuyền vận chuyển mới đến, chuyển hàng hoá đến Cung Tiêu Xã, lẽ sẽ mấy món mới mẻ.
“Đồng chí, Cung Tiêu Xã xa ?”
Đồng chí ở nhà khách thực nhiệt tình, vẽ cho cô một tấm bản đồ đơn giản.
Thời tiết , gió biển thoải mái, Ninh Kiều mới tới câu nệ cảnh lạ lẫm.
Ngược cảm thấy mới mẻ.
Bản đồ của đồng chí ở nhà khách đơn giản rõ ràng, cô theo, rẽ trái rẽ , vòng một lối rẽ.
Thấy thế nào cũng , bản đồ sai lầm gì ?
Tiếp tục theo lẽ sẽ lạc đường, cô quyết định hỏi thăm đường.
Cách đó xa đồng chí nữ cõng bao bố, nhanh về phía .
Ninh Kiều nhanh chân đuổi theo: “Đồng chí.”
Đối phương dừng bước, cũng phản ứng.
Ninh Kiều do dự một chút, còn thêm: “Làm phiền cho hỏi ——”
Đồng chí nữ mặt .
Đây là một gương mặt mang nét lạnh lùng, nhíu mày, ánh mắt nhàn nhạt.
Bốn mắt , Ninh Kiều ngơ ngẩn.
“Hỏi cái gì?”
Ninh Kiều lấy tinh thần: “Cho hỏi đường nào đến Cung Tiêu Xã?”
Cô nâng tay, tuỳ ý chỉ một hướng: “Bên .”
Dứt lời, đợi Ninh Kiều lời cảm ơn nhanh chóng rời .
Ninh Kiều theo.
Quả nhiên cảnh trong mơ là thật.
Ở trong mộng, Ninh Kiều từng gặp đồng chí nữ , cô tên Tô Thanh Thời, là nữ chính trong truyện.
Cốt truyện là thế .
Tô Thanh Thời sinh ở nông thôn, trong một gia đình trọng nam khinh nữ, dạy dỗ tư tưởng cống hiến hết . thực tế, trong nội tâm cô vẫn luôn khao khát rời khỏi nông thôn. Cô học nhưng khi lên đến cấp hai, nhà c.h.ế.t sống cho cô học tiếp, gả cô ngoài, đổi lễ hỏi cho em trong nhà. Mà Tô Thanh Thời trong lòng, đối phương là thanh mai trúc mã của cô , năm nhập ngũ, hứa hẹn chờ tương lai trở về kết hôn với cô . Cô ngóng trông đó thể mang rời , chờ mãi, nhận tin tức đó hy sinh.