Hạ Vĩnh Ngôn: Hâm mộ, cực kỳ hâm mộ!
Giang Quả Quả lôi kéo tay Ninh Kiều chạy về phía nhà : “Chị dâu nhỏ, chúng về nhà !”
Cô bé phát tràn đầy lực lượng, kéo cô chạy nhanh như bay.
Tay Ninh Kiều nắm chạy, sự kinh ngạc mặt còn kịp thu hồi, mái tóc đen nhánh mềm mại tung bay theo gió.
Ninh Dương còn đang chờ tìm cơ hội chất vấn Giang Hành một phen về việc liên quan đến phận của đồng chí La Cầm.
mà chỉ dừng bước chân, còn nữa bắt cóc em gái của .
Ninh Dương hít sâu một .
Hai ngày em rể tương lai còn gọi Ninh Dương bằng “Anh”, Ninh Dương còn vui vẻ, nào ngờ em rể chỉ nịnh chơi thôi!
Hiện tại ngẫm , vẫn là .
Là kẻ ba bốn tuổi năng lực chọc cho Ninh Dương tức đến phát !
————————————
Căn nhà hai tầng, sân nhỏ quét dọn sạch sẽ xinh , còn bày hai chiếc ghế , Giang Nguyên cho , đây là do cả mời thợ mộc đảo suốt đêm mới thành.
Giang Hành nhớ rõ đời , Ninh Kiều để ghế dựa trong sân nhỏ, lúc rảnh rỗi liền hóng gió, phơi nắng.
Giang Hành tìm chế tạo ghế, Ninh Kiều thích, vui vẻ mà xuống, đôi khi em trai em gái học, cô liền đó cả một ngày. Về , Giang Hành phát hiện ghế dựa quá cứng, cô lâu, lưng sẽ mỏi eo sẽ đau, bèn hỏi cô đổi cái khác thoải mái hơn , Ninh Kiều cần đổi, nhưng là thể thêm một chiếc, bọn họ thể cùng trong sân nhỏ nghỉ ngơi.
Kiếp khi Ninh Kiều qua đời, Giang Hành từng vô ở trong sân nhỏ một .
Ninh Kiều thể trong sân nhỏ nghỉ ngơi cả ngày, rời xa , bạn bè, nhất định là cô đơn.
“Còn cái đệm mềm mại nga!” Giang Quả Quả , “Ngồi ở đó thoải mái lắm.”
“Chị dâu nhỏ, chị thử xem.” Giang Kỳ .
Phong cảnh trong sân nhỏ , hai chiếc ghế thoạt cũng khá hợp, thấy là thoải mái.
Ninh Kiều sờ cái đệm mềm, kỳ quái hỏi: “Chỉ một cái ghế đệm mềm thôi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-59.html.]
“ nhờ dì Văn Mẫn trong khu nhà cho, dì kịp.” Giang Hành cô, “Có cái đệm cho em.”
Ninh Kiều cảm thấy chút kỳ lạ.
Anh quá nhiệt tình.
Ninh Kiều tránh ánh mắt của Giang Hành, tiếp tục bên trong.
Hiển nhiên trong phòng quét dọn sạch sẽ, giống với cổng lớn, góc cạnh phòng khách với phòng bếp đều dáng chữ hỉ đỏ.
Nhà lớn hơn căn nhà trong quá khứ của Ninh Kiều nhiều.
Ninh Kiều cảm thấy mới mẻ, từ từ di chuyển. Phòng bếp nồi chén gáo bồn, nhưng chai lọ vại bình đựng gia vị, nhưng mấy chén nhỏ đựng một ít muối ăn, đường trắng, vân vân….
Ninh Kiều chỉ xem một cái, liền Giang Hành mở miệng giải thích.
“Ngày thường trong nhà nấu cơm, mấy thứ đều là mượn bên nhà chủ nhiệm Bạch.”
“Anh cả , đồ ăn ở nhà ăn hợp khẩu vị của chị dâu nhỏ, chờ chị đến, nhà chúng tự nấu cơm.” Giang Kỳ , “Đến lúc đó chúng liền mua nhiều nhiều gia vị, nhờ cho cái nồi mới, nhóm lửa cả hai nồi cùng lúc, nhanh là thể ăn cơm!”
Ninh Kiều há hốc mồm.
Trong cốt truyện cũng cô ở nhà nấu cơm nha!
“Em tôm to.” Giang Nguyên , “Em sẽ vớt chút tôm biển, đến lúc đó chiên cho chị ăn!”
“Mua nhiều dầu chút!” Giang Kỳ gật đầu một cách điên cuồng, “Nhất định ngon.”
“Em sẽ hái dừa, dừa đông lạnh.” Giang Quả Quả , “Trước chị dâu nhỏ thích ăn —— ưm!”
Giang Quả Quả còn xong, hai con bé che miệng .
Giang Quả Quả trừng lớn đôi mắt, cứu vãn: “Em đoán chị dâu nhỏ sẽ thích ăn!”
“Chắc chắn chị dâu nhỏ sẽ thích ăn hải sản.” Giang Kỳ , “Tụi em xào rong biển cho chị, hấp cua, đúng , còn nghêu sò!”
Bên tai Ninh Kiều tràn ngập tiếng của bọn họ, vô cùng náo nhiệt.
Có một loại ảo giác, bản hoan nghênh.