Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-03-30 14:34:24
Lượt xem: 189

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô gái nhỏ xa sống một , quá nhiều lời , nhưng đều chọn chuyện . Ví dụ như mấy thím trong khu nhà đối xử với cô , cho cô sủi cảo da mỏng thịt nhiều, khoai lang đỏ khô ngon ngọt. Ví dụ như cha mua cho cô chiếc xe đạp , tuy còn chạy, nhưng xem thôi cũng cảm thấy thoả mãn.

Sau khi cửa phòng đóng , cảm xúc của Giang Quả Quả, rõ ràng thấp xuống.

Không hề là cô bé tràn trề sức sống, tương phản, Giang Quả Quả cúi đầu, một tiếng.

Trong chớp mắt Ninh Kiều chút hồi hộp.

Cô lo lắng Giang Quả Quả trong cốt truyện trở về, hoặc là, từng đổi.

Cảm giác Giang Quả Quả chậm rãi về phía , cô thẳng lưng.

Bàn tay nắm bút cứng một chút, cho đến khi Giang Quả Quả duỗi cổ về phía cô hỏi: “Chị dâu nhỏ, chị thư cho , chị trả lời ?”

Ninh Kiều giật : “Có.”

Giang Quả Quả ở bên cạnh, hai tay nâng má: “Em cho , cũng thư cho em.”

Tạm dừng một chút, cô bé mất mát : “Sau đó em mới , thì những lá thư đó đều trả lời em, mà là ông nội.”

Mẹ của mấy đứa nhỏ lúc hề để địa chỉ cho họ.

Là ông cụ Giang đau lòng cháu gái nhỏ, mới dối.

Ninh Kiều hề cảnh giác.

Cô hỏi: “Sao em trả lời là ông nội?”

“Là chị Thanh Thời ở cách vách .” Giang Quả Quả , “Chị thấy chữ trong thư, chữ ‘’ và ‘ông nội’ trong hai lá thư hồi âm đều giống .”

“Ông nội là ——”

“Em , ông nội với em.” Giang Quả Quả xua tay, “Thôi.”

Giang Quả Quả hâm mộ, hâm mộ Ninh Kiều thể mở đầu lá thư hai chữ “Gửi ”.

Chữ , như thể trời sinh ẩn chứa sức mạnh mềm mại.

Mắt cô bé trông mong.

Ninh Kiều xé xuống một tờ giấy thư, đưa cho cô bé: “Em cũng thể , về nếu thể gặp , đưa cho bà .”

Đương nhiên, chờ tới lúc , thể là Giang Quả Quả lớn, cả mà gặp .

“Có thể chứ?” Cô bé chớp chớp mắt.

Ninh Kiều hỏi: “Em chữ ?”

“Em !” Giang Quả Quả ưỡn ngực, “Em chín tuổi !”

Giang Quả Quả nhận lấy giấy bút chị dâu nhỏ đưa.

Không gì, nhưng cứ như lang thang mục tiêu mà từng nét bút cũng đủ . Này chứng minh, cô bé giống với những đứa trẻ khác.

Trong phòng im ắng, chỉ tiếng sàn sạt của bút máy cọ xát trang giấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-72.html.]

Một bàn tay Ninh Kiều chống cằm, nắm bút, nhẹ nhàng chuyển động.

Xuyên thấu qua cửa sổ, Ninh Kiều thấy Tô Thanh Thời đang phơi chăn trong sân.

Sắc mặt lãnh đạm, như ai nợ cô .

Ninh Kiều sẽ chủ động trêu chọc nữ chính, nhưng hiện tại xem , nữ chính địch ý với bộ nhà họ Giang.

————————

Lần đầu tiên chung phòng với Giang Quả Quả, Ninh Kiều thế mà ngủ ngon.

Sáng sớm tỉnh , trong phòng bếp truyền đến động tĩnh, là Giang Hành chưng cho cô một chén canh trứng.

Giang Quả Quả kéo đến bàn, còn kịp xuống, liền ba đứa trẻ mở miệng.

“Chị dâu nhỏ, chị thể đưa tụi em học ?”

Giang Hành liếc bọn họ một cái: “Bao lớn , học còn khác đưa?”

Vừa dứt lời, Ninh Kiều chậm rãi mở miệng: “Được.”

Giang Hành nhất thời cứng họng, nào khí thế một hai như ngày thường.

bất cận nhân tình, cũng lời chị dâu nhỏ.

Ba đứa trẻ mắt to trừng mắt nhỏ, thông minh mà gật đầu.

Học , về ở trong cái nhà , lời của cả tính.

Chỉ cần chị dâu nhỏ vui, ai cũng ngăn .

Giang Hành nhận thấy , một ngày, thái độ của Ninh Kiều đối với em trai em gái hơn một chút.

với , tiến triển.

Anh kéo Giang Quả Quả đến một bên: “Ngày hôm qua em với chị dâu nhỏ của em cái gì ? Sao cô với em?”

“Nói nhiều.” Giang Quả Quả , “Chị dâu nhỏ hôm nay luyện tập chạy xe đạp, về tiện cho chị ngoài chơi.”

Giang Hành hai đứa em trai: “Hai đứa thì ?”

Khó cả việc nhờ bọn họ.

Hai đứa trẻ mười mấy tuổi đưa tay về phía .

“Cho em một phân tiền mua kem, ăn xong em sẽ cho .” Giang Nguyên .

Một giây khi Giang Hành trầm khuôn mặt, Ninh Kiều thực nể tình mà phụt một tiếng.

Không khí chợt đổi.

Giang Kỳ lập tức liền hăng hái: “Một phân tiền đủ? Chúng em ba phân tiền!”

Cuối cùng Ninh Kiều cũng hiểu.

Khó trách Giang Hành cả ngày xụ mặt, là bọn nhỏ quá thiếu đánh!

Loading...