Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-03-30 23:36:26
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bóng dáng đàn ông cao lớn bao phủ lấy cô, ngăn cản ánh trăng sáng ngời.

Ninh Kiều hề sợ lái xe, như là em bé tập tễnh học , nhân lớn ở đây, nghiêng ngả lảo đảo mà bước bước chân.

Ninh Kiều nhẹ nhàng đạp, Giang Hành vô cùng kiên nhẫn đỡ cô, chỉ là ngẫu nhiên sẽ buông tay .

Xe đạp từ lung lay, đến dần dần thể giữ cân bằng.

Ninh Kiều luyện tập vô cùng chuyên tâm, thỉnh thoảng Giang Hành.

Anh đổi vị trí, đến phía xe đạp, vững vàng đỡ ghế .

“Anh đây.”

Ninh Kiều yên tâm, hề cố kỵ, gian nan về phía .

Dần dần, cô thể chạy một đoạn ngắn, đó đầu xác nhận.

Giang Hành nâng mắt, nhẹ xem hành động trẻ con của cô.

Ninh Kiều chạy càng ngày càng xa.

Gió đêm thổi quét, lực chân dẫm bàn đạp càng ngày càng nhẹ, khả năng khống chế phương hướng cùng giữ cân bằng của cô càng ngày càng tăng.

Rốt cuộc Giang Hành ở phía đỡ, cho dù xảy chuyện gì, cô cũng sợ.

Bên tai truyền đến từng tiếng xì xào chuyện của nhóm gia đình quân nhân, đều là đề tài bình thường trong sinh hoạt hằng ngày.

Ninh Kiều chậm rì rì , tự giác, thế nhưng chạy thật xa.

Chờ đến khi dừng xe một cây đa lớn, cô đầu , với Giang Hành dường như cô chạy xe đạp .

lúc , Ninh Kiều phát hiện đang xa.

Mặc dù như thế, nhưng Giang Hành vẫn luôn cô.

Nhìn cô từ ngơ ngác, chần chờ, đến vui mừng mà lộ tươi .

“Em học xong !”

Khoé môi Giang Hành cũng phác hoạ một độ cong tươi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-88.html.]

Đời , Ninh Kiều nữa hải đảo, nhưng khác. Cô , dù cho tụi nhỏ chọc , cũng chỉ mỉm mà thôi.

Mà bây giờ, cuối cùng cô cũng thoải mái, mặc dù cách xa, nhưng Giang Hành vẫn thể thấy con ngươi sáng ngời như trời lấp lánh của cô.

Mấy dì mấy thím thiện mà cô gái nhỏ, thấy cô mừng rỡ, cũng chút keo kiệt mà khen cô.

“Mấy việc chạy xe đạp , chỉ cần học xong là sẽ quên.”

“Nào ai học lái xe mà ngã, doanh trưởng Giang thật tâm.”

“Doanh trưởng Giang nỡ để vợ té ngã, da thịt của đồng chí Tiểu Ninh non mịn, nếu té ngã rách da chắc chắn sẽ để sẹo.”

“Đồng chí Tiểu Ninh luyện tập , bao lâu mà chạy xa .”

Ninh Kiều Giang Hành thương cô.

Cha trai cô giao cô cho , chỉ trách nhiệm lo cho cô mà thôi, giống như trong cốt truyện, khi ngoài nhiệm vụ, cũng thể quản lý em trai em gái thật nghiêm, ở mặt cả, ba đứa trẻ bao giờ dám lỗ mãng.

đây đều là chuyện cô rõ từ sớm nên sẽ mà đau lòng.

Giờ phút , bộ sự chú ý của Ninh Kiều đều tập trung chiếc xe đạp mới tinh xinh của .

Động tác của cô càng thêm thuần thục, uyển chuyển nhẹ nhàng mà đầu xe đạp, một nữa chạy về.

Cô gái nhỏ hưởng thụ lời khen của bên cạnh, sức lực tràn đầy mà đạp “cộp cộp cộp” trở về.

Đầu xe đạp ngừng mặt Giang Hành.

Ninh Kiều dùng ánh mắt chờ mong .

“Thế nào?” Sắc mặt Ninh Kiều kiêu ngạo.

Trong nháy mắt Giang Hành chút mơ hồ: “Cái gì thế nào?”

“Chạy thế nào nha!” Ninh Kiều nghiêm túc .

Giang Hành bật .

Vợ lớn lên trong lời khen. Từ nhỏ đến lớn, cha trai cô dành cho cô tình thương cưng chiều vô hạn, nhưng cô hề kiêu căng, nhưng thích khen ngợi, cổ vũ.

thì ngược , ông nội yêu thương bọn họ nhưng giọng điệu đều cứng rắn, về bộ đội, một đám đàn ông đều lời trêu chọc, suốt ngày chẳng lời nào . Lại đến khi đón em trai em gái về nhà, ba ngày đánh thì tụi nó leo lên lật ngói, phê bình là sự khen ngợi nhất .

Loading...