Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-03-30 23:36:30
Lượt xem: 137

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Lệ Vi Ninh Kiều tươi thường thường qua, trong lòng liền bực bội.

Ngày xưa, ở quên quán bà là giáo viên ưu tú, đầu óc nhanh nhạy, mồm mép cũng nhanh nhẹn, ngờ rằng, bởi vì quá khinh địch mà một cô gái 18 tuổi mắng một trận mang một chữ thô tục.

Cũng Ninh Kiều vì thể khiến yêu mến như thế, mới đến khu nhà mấy ngày, đều đang khen cô.

Lưu Lệ Vi cảm thấy, những sai bên.

hỏi thăm , chiếc xe đạp là cha của Ninh Kiều dùng ân tình giữa ông cụ Giang và lữ trưởng Trình mới .

Vợ của lữ trưởng Trình: Đổng Tinh Mai về quê thăm , đến bây giờ còn chẳng .

Đổng Tinh Mai là lợi hại, năm đó khi còn tuỳ quân, bà là chủ nhiệm hội phụ nữ trong thôn, trong ngoài ôm đồm, tâm tư của ai thể trốn qua đôi mắt Đổng Tinh Mai chứ?

Hiện giờ lữ trưởng Trình đang việc ở bộ đội, Đổng Tinh Mai an tâm ở nhà chăm lo cho con cái, bồi dưỡng mấy đứa trẻ đến vô cùng ưu tú, cũng chỉ dư một đứa con trai út, mới lên cấp 3, ở nhà ồn ào nghỉ học.

Bà cụ nhà họ Trình một câu danh ngôn ——

Cha trong thiên hạ thương con út, thương nhưng cho .

Đó là bởi vì lữ trưởng Trình là con trai út trong nhà, trưởng bối ngoài miệng dễ , thực tế gánh nặng gì cũng để ông gánh.

Đổng Tinh Mai thương chồng, đối với con trai út càng thêm yêu thương chiều chuộng, chờ khi thăm còn nhắc danh ngôn của bà cụ cho bà ngột ngạt.

Con trai út ồn ào, Đổng Tinh Mai lập tức đồng ý mua xe đạp cho , tin tức truyền , khiến bà cụ tức giận đến choáng váng.

Xe đạp dễ mua, phiếu còn nhất định dùng , nơi nơi đều thiếu hàng. Lúc thật vất vả chờ xe chuyển đến hải đảo, cư nhiên đoạt , chờ Đổng Tinh Mai trở về, cũng giận đến choáng váng cho xem.

“Hẳn là chị Tinh Mai sắp trở đúng ?” Lưu Lệ Vi hỏi.

“Nói là ngày ba trở về.” Vợ của đoàn trưởng Dương , “Liền hai ngày .”

Lưu Lệ Vi liền vui vẻ.

Hiện tại liền chờ Đổng Tinh Mai trở về, dạy cho Ninh Kiều một bài học.

———————————

Mặc dù lưu luyến rời, nhưng Ninh Kiều xác thật thể chịu mệt, Giang Hành nhắc nhở hai , cuối cùng cũng lái xe về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-90.html.]

Trong nhà im ắng.

Khó hiện tại thể ở riêng với cô, khó đêm nay khí cực kỳ hài hòa.

Giang Hành nhớ rõ Ninh Dương dặn dò, ngày xưa Ninh Kiều ở nhà đẻ mỗi đêm đều uống một chén sữa bò. Anh cầm sửa bột đầu tủ, tìm một ly tráng men, dùng muỗng cho sữa bột ly.

Đổ nước ấm trong ly, khuấy nhẹ nhàng, toả hương nồng đậm.

“Đợi lát nữa uống.” Giang Hành .

“Cho em?” Ninh Kiều ngây ngốc mà chỉ chóp mũi .

“Còn nóng.”

Giang Hành tuỳ tay cầm quạt ở bàn Giang Quả Quả lấy từ , hướng về phía ly nhẹ nhàng quạt.

Giang Hành chuyên chú, buông xuống mi mắt, lông mi dài, thu liễm sắc bén ngày thường.

Nhiệt khí thổi tan.

Trong ấn tượng của Ninh Kiều, Giang Hành hiểu săn sóc.

ngắn ngủi mấy ngày ở chung, cô bắt đầu hoài nghi, lẽ đó là vì phụ trợ nam chính ôn nhu tinh tế, mới cố ý bỏ bớt những chi tiết về nhà họ Giang. Rốt cuộc, cốt truyện cũng cố ý sâu miêu tả ba đứa trẻ bao nhiêu, sơ lược sự ấm ức cùng khổ cực của họ.

Ninh Kiều đến gần chút, bên cạnh: “Để em.”

Giang Hành đầu .

Bọn họ ở gần, gần đến nổi thể cảm nhận thở của .

Ninh Kiều lập tức bảo trì cách với , tay nhỏ cầm lấy tay cầm của chiếc ly tráng men, nhẹ nhàng kéo qua.

Hiện tại còn sớm, Giang Nguyên, Giang Kỳ và Giang Quả Quả còn trở về.

Xem sắc mặt của Giang Hành, đại khái đây là chuyện thường ngày.

“Hay em thúc giục một chút?” Ninh Kiều hỏi.

“Để cho tụi nó chơi thêm một lát .”

Giang Hành hưởng thụ khoảnh khắc yên bình, khó .

Loading...