Đề tài chuyển, thừa dịp lúc , Ninh Kiều thuận miệng hỏi đề tài nguy hiểm nhất.
Liên quan đến em trai em gái của Giang Hành.
Theo sự quan sát của cô mấy ngày nay, Giang Nguyên và Giang Kỳ sợ Giang Hành, Giang Quả Quả thì đỡ hơn chút, dù gì cũng còn nhỏ, nhưng đang chơi tận hứng mà thấy Giang Hành cũng hận thể trốn .
“Lúc đến hải đảo, Giang Nguyên ít . Thằng bé lớn hơn Giang Kỳ một tuổi, học cùng lớp. Mất thời gian lâu mới thể giao lưu bình thường với bạn bè.” Giang Hành .
Thật đời , lúc Giang Nguyên mới đến hải đảo, cũng thích chuyện.
Khác với Giang Hành, khi rời , Giang Nguyên đến tuổi hiểu chuyện, Giang Nguyên vốn dĩ tinh tế mẫn cảm hơn Giang Hành, ban đầu, mỗi đêm Giang Nguyên đều cầm ảnh của , ngủ quên. Sau ông nội cất hết những bức ảnh đó , cho Giang Nguyên xem, mà dần dần Giang Nguyên cũng trở nên ít .
Sau lớn hơn một ít, Giang Nguyên cũng chủ động nhắc tới , mỗi khi phát giác Giang Quả Quả vẫn còn ảo tưởng thực tế về , Giang Nguyên sẽ thẳng thắn chân tướng, nhưng trong chuyện , Giang Hành cũng là nạn nhân, bất cứ quyền lên tiếng nào.
Đời , là Ninh Kiều xuất hiện, khiến Giang Nguyên đổi.
Từ lúc bắt đầu cố ý đối nghịch với chị dâu nhỏ, đến cảm nhận ấm áp, buông cảnh giác, là một quá trình cực kỳ gian nan.
Cũng vì nguyên nhân , Giang Nguyên cảm kích chị dâu nhỏ của từ tận đáy lòng.
Đời chị dâu nhỏ là lôi Giang Nguyên vũng bùn, mà Ninh Kiều chẳng gì cả.
“Vậy Giang Kỳ thì ?” Ninh Kiều hỏi.
“Nó đến trường học liền hoà nhập ngay, còn trốn học chuồn êm ngoài đào trứng chim. Lúc giáo viên để ý, đó bạn học ngã, đưa đến bệnh viện, hiệu trưởng cũng đến. Lúc phát hiện, đứa bé sợ cha mắng chửi, là Giang Kỳ cố ý đẩy xuống.”
Vẻ mặt Ninh Kiều khiếp sợ: “Loại gì thế! Không lẽ tin?”
“Không .” Giang Hành , “Anh Giang Kỳ sẽ .”
Ba đứa tiểu bá vương trong nhà, nghịch thì nghịch, nhưng gây sự cũng mức độ, đến nỗi chuyện như .
Lúc cha đối phương tức giận tìm đến đòi công bằng, Giang Hành yêu cầu đối chất với đứa bé , lời của đứa trẻ trăm ngàn chỗ hở, cuối cùng kết thúc bằng lời xin của cha đối phương.
Ninh Kiều vì Giang Kỳ đổ mồ hôi, suy nghĩ một chút, thật sự thì Giang Hành cũng khó khăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-91.html.]
Tuổi tác như đột nhiên trở thành “cha” của ba đứa nhỏ, khó thể lo chu đáo về phương diện .
“May mắn bọn họ còn .” Ninh Kiều .
Chăm lo cho các em của là lẽ hiển nhiên, Giang Hành thật sự cần tranh công. đến lúc , Giang Hành mới bất tri bất giác ý thức , em trai em gái giúp điểm trong mắt Ninh Kiều.
Anh thêm nhiều chút, đều là chuyện diễn trong mấy tháng ba đứa nhỏ ở nhà, nhân tiện thoáng “tô điểm” thêm.
Trong thời gian ngắn, hình tượng của Giang Hành trong mắt Ninh Kiều bay lên cao.
Không thoải mái, dễ dàng, nhưng là thể che mưa chắn gió cho các em!
Ninh Kiều liền cảm khái.
Lại nghĩ, âm thanh đối thoại ríu rít cắt ngang bọn họ.
“Hình như chị nhờ nhà mượn thuốc dán, chắc chắn là dẫm đau……”
“Anh đoán là dẫm sưng lên! Xứng đáng xứng đáng.”
“Hy vọng chị mượn thuốc dán, sưng đến sáng mai, đau đến oa oa!”
“Suỵt, đèn trong nhà sáng, là cả về đấy chứ? Anh thử ——”
“Nhanh lên nhanh lên, lén !”
“Nếu sẽ cả đánh!”
Ninh Kiều sâu kín về phía Giang Hành.
Hình tượng cả nhân từ xây dựng, chỉ trong nháy mắt ba đứa em phá đám.
Vóc dáng Giang Quả Quả nhỏ nhất, đầu tiên trộm mở cửa , từ kẹt cửa chui .
Vừa cửa, thấy cả đang hình, cô bé cũng hình.
Ngay đó Giang Kỳ tay mắt lanh lẹ, chạy đến quầy cao ngang , rút chổi lông gà, giấu lưng.