Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-03-30 23:36:36
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ánh mắt của Quảng Dân cao , bình thường thì chướng mắt. bình thường thì chướng mắt nha…..”

Mấy nhà trong khu nhà, cũng chỉ dám lén lút mấy lời lưng, nếu thật đến mặt hai vợ chồng xưởng trưởng Lâm, cũng nể tình. cách nào, tất cả đều nắm chắc như chủ nhiệm Ninh, bản chủ nhiệm Ninh kỹ thuật, căn bản sợ xưởng trưởng Lâm khó dễ, dù đắc tội nhà họ Lâm, ở trong xưởng cũng như cũ ảnh hưởng.

Vài tới mặt Thường Phương Trạch, cùng bà ảnh chụp của con rể.

Sau khi xem xong, vội vã bảo bà mở phong thư còn .

“Phong thư thì chờ lát nữa, đoán là của Kiều Kiều gửi về, chờ cha với chị dâu nó về xem.” Thường Phương Trạch .

“Bà giấu diếm như thế, đều tò mò lắm .”

“Dù gì cũng một xa gả, cũng con bé chịu ấm ức .”

“Nghe nhà quan quân cũng dễ hầu hạ, mắt cao hơn đỉnh đầu, chừng so với vợ của xưởng trưởng Lâm còn ——”

“Đừng nữa, đang êm tại còn hù doạ Phương Trạch chứ!”

Thường Phương Trạch miễn cưỡng .

Nghe như , bà cũng bắt đầu lo lắng.

Cũng Ninh Kiều ở quân khu, ức h.i.ế.p .

con gái bà đơn thuần thì đơn thuần, cũng ngây ngốc nén giận, hẳn là đến mức đó……

Thường Phương Trạch đặt thư ở bàn, chính trở phòng bếp nấu cơm.

Đến khi mặt trời gần xuống núi, bà xong một bàn đồ ăn, lúc Ninh Dương cùng Tiêu Xuân Vũ cũng trở .

“Thế nào ?” Thường Phương Trạch hỏi, “Bác sĩ như thế nào?”

Tiêu Xuân Vũ cùng Ninh Dương tiếng, khóe môi ngậm ý .

Sau một lát, Ninh Dương nhấc cằm, chỉ hướng giấy xét nghiệm của bệnh viện lộ một góc trong túi vợ.

“Vốn dĩ đợi đến sáng mai mới kết quả, may mắn thím của Xuân Vũ là y tá trong bệnh viện, nên lấy kết quả sớm.” Ninh Dương .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-93.html.]

“Thực sự ?” Vẻ mặt Thường Phương Trạch vui sướng, vội bảo Tiêu Xuân Vũ xuống, , “Mẹ chuyện quá lớn tiếng, lúc kinh lúc rống, doạ tới con ?”

Tiêu Xuân Vũ : “Mẹ, mang thai mà thôi, nào quý giá như . Bác sĩ mắt kiểm tra kết quả , đại khái là hè năm đứa bé sẽ chào đời.”

“Ai quý giá? Đây là thai đầu, chúng đều kinh nghiệm, cẩn thận một chút.”

Ninh Dương nâng mi: “Mẹ cũng kinh nghiệm ?”

Thường Phương Trạch trừng : “Mấy chục năm , nào còn nhớ rõ ràng!”

Ninh Trí Bình cùng Thường Phương Trạch sắp lên chức ông bà nội, tin tức , nhanh truyền khắp bộ khu nhà công nhân viên chức.

Chờ đến chạng vạng Ninh Trí Bình trở về, bắt đầu chờ, chờ bọn họ khi nào xem thư của Ninh Kiều.

Cửa phòng còn mở, tiến hỏi một câu: “Ninh Kiều nhà thế nào?”

Ninh Dương:……

Còn để những lo lắng hộ.

Giấy xét nghiệm của bệnh viện cùng thư từ hải đảo gửi tới để ở bàn, Ninh Trí Bình vẫn còn đắm chìm trong vui sướng.

Từ khi giải quyết vấn đề xuống nông thôn đến nay, nhà bọn họ càng ngày càng thuận lợi.

“Để con xem.” Ninh Dương mở thư .

Ninh Trí Bình cùng Thường Phương Trạch đều thò qua xem, Tiêu Xuân Vũ chậm rì rì uống canh xương sườn, chờ đợi chồng thư.

“Anh mau .” Tiêu Xuân Vũ .

Ninh Trí Bình cùng Thường Phương Trạch hai mặt .

Thư là từ hải đảo gửi đến, nhưng của Ninh Kiều. Cũng đúng, Ninh Dương cùng Ninh Trí Bình mới về đến nhà bao lâu, thư của Ninh Kiều thể đến nhanh như thế? Phong thư giống như cái , là chiến hữu của Giang Hành gửi, bên trong là ảnh ba đứa em của Giang Hành, cùng với một tờ giấy, là theo sự dặn dò của ông cụ, cho bọn họ món quà bất ngờ, thuận tiện mấy tình huống sinh hoạt, học tập,… của mấy đứa nhỏ.

Thường Phương Trạch “Tê” một tiếng.

Ngạc nhiên thì , nhưng vui vẻ gì.

Ba đứa nhỏ trong trong ảnh, thấy thế nào cũng đều cảm thấy nghịch ngợm.

Loading...