Ninh Trí Bình cùng Ninh Dương từng gặp qua ba đứa nhỏ, lo lắng như Thường Phương Trạch.
Ngoài cửa còn chờ nội dung thư, Ninh Dương vốn thật, nhưng giương mắt thấy một bóng lén lút phía cây lớn. Ninh Dương nheo đôi mắt, em gái lấy chồng mà Lâm Quảng Dân còn c.h.ế.t tâm!
Đoán chừng là xem em gái sống , sống , ghen ghét, sống , liền an tâm.
Ninh Dương hắng giọng .
“Cha , trai chị dâu, con ở bên khá . Giang Hành thương con, mỗi ngày hầm canh gà nước dừa cho con bồi bổ cơ thể.”
“Tuy rằng các em hoạt bát tinh nghịch, nhưng lời, sẽ quậy phá, con dành thời gian phụ đạo cho bọn họ bài tập.”
“Chị Lạc cùng chị Tưởng trong khu nhà giới thiệu cho con quen với mấy gia đình khác, tuy rằng còn thiết, nhưng đều hiền lành.”
Ninh Dương đến đây, : “Không nữa, phần còn nhà chúng giữ xem.”
Ninh Trí Bình:……
Bịa, giỏi bịa thật sự.
Thường Phương Trạch xem biểu cảm nhẹ nhàng của chồng và con trai, cũng còn sầu như .
Hai bọn họ từng gặp các em của Giang Hành, hẳn là vấn đề gì lớn.
Lâm Quảng Dân xa xa duỗi dài cổ .
Mấy thím trong khu nhà tin tưởng nghi ngờ.
“Ai hải đảo xa xôi, thư tín khẩn cấp đến nhanh như chớp .”
“Con bé thật là phúc, ở nhà cưng chiều, gả đến nhà chồng vẫn cưng chiều.”
Lâm Quảng Dân trải sự đời, cũng hề nửa điểm hoài nghi.
Trái tim tan nát rớt đầy đất.
———————————
Sau khi Ninh Kiều lái xe đạp, đến chỗ nào cũng thuận tiện.
Chạy hai ba ngày, khoe cô bỏ hai tay khỏi tay lái vẫn là xe nhất thể.
Sáng sớm tỉnh , ăn sáng xong, Ninh Kiều cầm chìa khoá xe đạp của ngoài.
Hải đảo đường núi gập ghềnh, dù chạy xa một ít, cũng đáng ngại. Giang Hành dặn dò Ninh Kiều chú ý an , Giang Nguyên, Giang Kỳ và Giang Quả Quả chăm chú mà chằm chằm chị dâu nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-94.html.]
“Chị dâu nhỏ, chị thể chở em đến trường ?” Giang Quả Quả nhỏ giọng .
Ninh Kiều nghĩ tới điểm , chuẩn đồng ý, Giang Hành giành trả lời.
“Anh đưa em .” Giang Hành , “Chị dâu nhỏ em chở nổi.”
“Em nhẹ! Có thể chở !”
“Anh đưa em , ?” Giang Hành hỏi.
Giang Quả Quả:!
Đương nhiên nha!
Lúc còn sớm, Giang Hành đẩy xe đạp của từ lều , đưa Giang Quả Quả đến tiểu học quân khu.
Giang Quả Quả hận thể cắn đầu lưỡi của , lời , thu hồi chứ?
Giang Nguyên cùng Giang Kỳ lấy đó gương.
Lần tới bọn họ chuyện cũng chú ý mới , sáng sớm tự học, đường còn hoa cỏ mới mẻ để xem, theo cả, thì chính là chân bước ngừng mà lên đường.
Giang Nguyên và Giang Kỳ dùng ánh mắt đồng tình mà giúp gì theo Giang Quả Quả cả dẫn .
Biểu cảm mặt ủ mày ê của cô bé chọc cho trong khu nhà bật .
“Anh cả chị dâu đều xe đạp, thích chiếc nào thì chiếc nấy, cô em của doanh trưởng Giang còn vui.”
“Chúng năm đó, cơm còn đủ ăn, thể học tồi, nơi nào còn trông cậy đưa!”
“Xem khuôn mặt nhỏ của cô bé, sắp thành hình vuông đến nơi, thật là đang phúc mà hưởng.”
“Một nhà hai chiếc xe, bữa nào cũng ăn thịt, chính là hai vợ chồng công nhân viên chức ở chỗ chúng , cũng sống như !”
“Hai vợ chồng mới kết hôn, còn trẻ mà, hiểu chuyện.”
Chờ đến bọn họ đều khu nhà, Ninh Kiều cũng dắt xe chạy hóng mát.
Mấy ngày nay, phần lớn các nơi hải đảo cô đều qua.
Nơi nhiều nhà xưởng, còn mấy cơ sở giáo dục, trong ngày, buổi sáng và chạng vạng là thời gian đường nhiều nhất.
Ninh Kiều mua đồ ăn.
Trước mắt Ninh Kiều chỉ sủi cảo, nhưng thể học một ít món đơn giản, cũng coi như chia sẻ ít áp lực với Giang Kỳ.