Trọng Sinh Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Trong Niên Đại Văn - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-03-30 23:42:35
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng đúng là bởi vì xem trọng công tác văn hoá nên Đổng Tinh Mai đặc biệt tán thưởng từng là giáo viên trung học như Lưu Lệ Vi.

Chẳng qua, bản Đổng Tinh Mai là thẳng tính, chuyện việc thích quanh co lòng vòng, đối với tật của Lưu Lệ Vi, cũng lười quan tâm.

Lưu Lệ Vi nhịn một lúc lâu, thật sự nín nữa : “Chị Tinh Mai, chị hỏi?”

“Không tiện ?” Đổng Tinh Mai hỏi .

“Ngẫm vẫn là , bằng lát nữa chị về nhà sẽ sốc lắm.” Lưu Lệ Vi chịu thua, tự tìm bậc thang cho , tiếp tục , “Không chị và lữ trưởng Trình mua cho Diệu Hoa chiếc xe đạp ? Đợi một tháng vẫn là hơn phân nửa tháng.”

“Xe đạp tới ?” Trên mặt Đổng Tinh Mai lộ vẻ vui mừng.

Sau khi con trai út của bà lên phổ thông, là đường xá xa xôi, học. Bà khuyên nhủ mãi cũng vô dụng, cuối cùng chỉ thể khẽ cắn môi, nhịn đau bỏ tiền mua xe đạp. Việc mặc kệ truyền tới chỗ nào, đều thể khiến khác kinh ngạc rớt cằm, mấy ngày về quê thăm , còn đặc biệt cho chồng . Bà ụ thế đau lòng, một chiếc xe đạp giá một trăm năm mươi đồng tiền, tiền lấy tới trợ giúp chị em trong nhà? Cuộc sống của họ khổ sở bao!

Lúc Đổng Tinh Mai liền dỗi trở về, chị em của ông Trình khổ sở, liên quan gì đến nhà bọn họ? Mỗi đều mấy chục tuổi đầu , chẳng lẽ còn trông cậy em út lo hết việc?

“Xe đạp là tới .” Lưu Lệ Vi cố tình lấp lửng, “Chẳng qua ——”

Đổng Tinh Mai nhíu mày: “Chẳng qua cái gì?”

“Trong khu nhà chúng cô dâu mới, nhà đẻ cho con gái của hồi môn, năn nỉ ỉ ôi, dụ cho lữ trưởng Trình mềm lòng nhường xe đạp.” Lưu Lệ Vi .

“Nhường ?” Đổng Tinh Mai há to miệng, hồi lâu mới lấy tinh thần, “Có đưa tiền ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-om-yeu-trong-nien-dai-van/chuong-98.html.]

“Tiền thì chắc chắn là .” Lưu Lệ Vi , “Chẳng qua bây giờ xe đạp tiền cũng nhất định mua , chỉ là lấy tiền về thì ích lợi gì chứ!”

Đổng Tinh Mai còn nhà, tức giận đến no: “Ông Trình là nghĩ thế nào? Người gả con gái, đáng giá ông giúp đỡ?”

“Ai da, chị .” Đây mắt Lưu Lệ Vi hiện lên ý , “Chị đừng nóng giận, dám với chị, chính là sợ chị tức điên. Thật việc cũng thể trách lữ trưởng Trình, lữ trưởng Trình là , xem việc của cấp như chuyện của , cả ngày rầu thúi ruột.”

“Người cái gì?” Đổng Tinh Mai tức giận , “ thấy đầu óc ông vấn đề thì !”

Lưu Lệ Vi vẫn là trí tuệ, lúc châm ngòi ly gián, thể lão thủ trưởng sai, cũng thể doanh trưởng Giang sai, liền cố ý đề cập đến hai bọn họ.

May mắn Đổng Tinh Mai tức giận, cũng lo lắng hỏi.

“Nói đến cùng, cô dâu mới trong khu nhà chúng thật phúc. Nhà đẻ đặc biệt cưng chiều cô , xa gả đến đảo, liền để cô vẻ vang.” Lưu Lệ Vi tiếp tục đổ dầu lửa, “Nghe còn bởi vì thể cô yếu đuối, cửa vài bước liền thở hổn hển, hiện tại xe đạp, đến chỗ nào cũng tiện. Thật là, thấy qua như đau lòng con gái.”

Đổng Tinh Mai tức giận : “Người đau lòng con gái, còn đau lòng con trai !”

“Việc xảy , chị Tinh Mai, chị cũng đừng trách lữ trưởng Trình, nếu ông cũng chịu nổi. , nãy còn thấy cô chạy xe qua nữa.”

“Cô ?” Đổng Tinh Mai hỏi.

Chờ lâu như , Đổng Tinh Mai gặp chiếc xe vốn thuộc về nhà .

Đối với Lưu Lệ Vi mà , quả thực là gãi đúng chỗ ngứa.

: “Hình như chạy xe đạp ngoài, chờ buổi tối cô sẽ chạy ở trong khu nhà khoe khoang, đến lúc đó là thể gặp cô .”

Loading...