Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:31:20
Lượt xem: 161

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu nàng vốn mơ màng, giờ càng thêm cuồng.

Nàng ôm đầu, thở dài : "Ôi chao, say quá , đầu choáng váng, chẳng hiểu gì, cũng chẳng , ngủ đây."

Tống Thời An chớp đôi mắt phượng dài của , nàng đầy mong đợi, cố gắng tỏ đáng yêu: "Nương tử, giúp vi phu một chút thôi, ?"

TBC

Khương Xuân chẳng mảy may động lòng: "Một lớn tuổi như , còn bắt chước tiểu lang quân mà bộ dễ thương, hổ ?"

Hắn đổi chiến lược, tỏ u sầu : "Mỗi khi ân ái, đều hôn lên chỗ đó của nàng, bao giờ ghét bỏ, cũng từng yêu cầu nàng đáp . Nay chỉ mong nàng hôn một , thế mà nàng chê bai . Ta..."

Nói đến đây, giọng nhỏ dần: "Rõ ràng tắm rửa nhiều , sạch sẽ lắm , bẩn chút nào."

Khương Xuân: "..."

Tên , vì đạt mục đích, quả thực cần mặt mũi nữa .

Trời cao đất rộng ơi, nam phụ mỹ nhân lạnh lùng kiêu ngạo, luôn tàn nhẫn vô tình với nữ nhân mà nàng từng rốt cuộc ?

Người mắt là ai đây? Nàng nhận !

Nàng cạn lời : "Chàng đừng vẻ tội nghiệp nữa, ép hôn , là tự hôn mà."

Tống Thời An bĩu môi, hừ nhẹ: "Miệng nương tử thì ép , nhưng khi hôn rõ ràng nàng hưởng thụ, đến độ tình sâu ý đậm còn đưa tay giữ đầu , cho rút lui giữa chừng."

Khương Xuân đến đó liền cảm thấy chột , chuyện đúng là nàng từng qua, hơn nữa chỉ một .

Ai, ai bảo càng ngày kỹ thuật càng cao siêu, hôn đến mức khiến nàng như thể bay lên trời. Điều đó là ép buộc, mà là thể kiềm chế !

Thấy nàng thoáng hiện vẻ ngượng ngùng mặt, Tống Thời An lập tức thừa cơ tiến tới: "Nếu nương tử thật lòng để tâm đến vi phu, thì ghét bỏ ? Rõ ràng nàng chỉ là tình cảm ngoài mặt, chứ trong lòng từng để mắt."

Khương Xuân tức tối : "Chàng đừng vu oan cho , để tâm đến khi nào?"

đang dùng chiêu khích tướng, nàng vẫn khỏi chút giận.

Tống Thời An khẽ hừ: "Nếu thật sự để tâm đến , thì hôn ."

Khương Xuân: "..."

Hừ, định "thao túng" ? Còn lâu mới chuyện đó!

*

cuối cùng, Khương Xuân vẫn đưa tay tháo dải lưng của , cúi hôn lên .

Suy cho cùng, lời cũng lý. Mỗi ân ái, đều hôn nàng ở chỗ đó, nhưng bao giờ đòi hỏi nàng đáp . Nàng thể cứ mãi hưởng thụ mà hề đáp .

Suy cho cùng, tình cảm là sự cho từ cả hai phía, nếu chỉ một bên cho , cán cân tình cảm sẽ dễ dàng lệch .

Trong cuộc sống là như , chuyện cũng ngoại lệ.

Cảm giác ấm áp, mềm mại truyền tới khiến Tống Thời An trợn tròn đôi mắt phượng, hai tay vội nắm chặt lấy chăn nệm .

Quá, quá kích thích !

Hắn suýt chút nữa "thăng thiên" ngay tại chỗ, may mà kịp thời giơ tay ngăn , tránh cho bi kịch xảy .

Buông tay , thở phào nhẹ nhõm với vẻ sợ hãi.

Nếu thực sự “bi kịch” xảy , chắc chắn sẽ nàng chê đến chết.

Khương Xuân nhăn mặt, tỏ vẻ khó chịu.

Cả đời nàng việc , má nàng gần như kéo rách .

Điều an ủi duy nhất là quả thật tắm rửa sạch sẽ, còn mùi khó chịu nào.

Nàng theo những gì thấy trong hàng nghìn bộ phim, thực hiện một bài mát xa diện cho .

Tống Thời An nàng cho kìm rên rỉ thành tiếng.

Khương Xuân ánh mắt chớp động, tất cả nam nhân khi rên rỉ đều quyến rũ như , nhưng âm thanh rên rỉ của Tống Thời An khiến cơ thể nàng cũng cảm thấy mềm nhũn.

Tên hồ ly !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-158.html.]

Chỉ là hồ ly quá bền bỉ, đến khi kết thúc, chỉ má nàng đau, mà lưỡi nàng cũng đau, còn sặc nữa.

Được khai phá, nam nhân như sa mạc tưới nước, căn bản hiểu thế nào là kiềm chế.

Thêm đó, ở nông thôn cổ đại hoạt động giải trí gì nhiều, ban đêm chủ yếu dựa đèn dầu, ánh sáng quá mờ ảo, Tống Thời An thể chép sách.

Còn về nến, một cây nến giá tới mười văn tiền, dùng lâu, cháy hết một cây nến mấy dòng sách, còn đủ tiền mua nến nữa.

, phu thê trẻ ngoài việc giường ân ái thì còn việc gì khác để .

Khương Hà vốn tưởng rằng vì như , sẽ nhanh chóng cháu bế, kết quả từ mùa đông đến mùa hè, bụng con gái vẫn động tĩnh gì.

Ông nhịn , đến ngày mười tám tháng sáu, ngày sinh nhật con rể, khi con gái khuyến khích con rể ăn mì trường thọ khi thỉnh nguyện, ông nhịn mở miệng: “Con rể, hãy ước ‘hi vọng Xuân Nương sớm thai’ .”

Khương Xuân gì: “Cha, con gái của cha năm nay mới mười chín tuổi, tuổi còn trẻ, cần gấp thai sinh con .”

Khương Hà liếc nàng một cái: “Con gấp, cha gấp.”

Khương Xuân nhỏ giọng lẩm bẩm: “Cha gấp cũng chẳng ích gì.”

Tống Thời Âm liếc Tống Thời An một cái, đại ca ngày nào cũng bận rộn “chơi đùa” với chị dâu, bận rộn gì, hóa chỉ là công cốc.

Nhìn xem, Khương thúc thúc, cha vợ gấp .

Tống Thời An hiền hòa : “Được, cha.”

Nói xong, chắp tay, nhắm mắt, tỏ vẻ thành kính lặng lẽ trong chốc lát, mở mắt tươi: “Đã ước xong .”

Khương Xuân khóe miệng giật giật.

Cũng vẻ vui mà gì như “ước nguyện thì linh” gì đó, dù cái gọi là ước nguyện cũng chỉ là để hài lòng Khương Hà mà thôi.

Vài tháng nữa, bọn họ sẽ lên đường đến kinh thành, nàng lúc thai.

Tống Thời An Khương Xuân gấp, dù nàng ngừng kêu gào sinh con hai mươi tuổi, nhưng trong lòng thực sự chút yên.

thể điều dưỡng , công lực cũng phục hồi như , nhưng trải qua nửa năm tra tấn trong thiên lao.

Cũng ít thời gian ở trong lao lạnh buốt.

Mặc dù thể bình thường chuyện đó, nhưng nếu lỡ như tổn thương đến căn bản, thể khiến nữ tử thai, thì ?

Hắn kiếp để ý những việc , con thì , cũng chẳng gì lớn lao, nhưng hiện tại Khương Xuân.

Hắn cùng nàng sinh con đẻ cái, đầu bạc răng long.

Không nàng thất vọng.

nàng cũng là nữ tử giữ hương hỏa của Khương gia, vai còn gánh vác trách nhiệm khai chi tán diệp (nối dõi) cho Khương gia.

Trong lòng Tống Thời An lúc đang ngổn ngang trăm mối, bỗng bên ngoài vang lên tiếng đập cửa "bình bình," xen lẫn giọng quen thuộc của Trịnh Nghệ: "Xuân nương, Xuân nương, mở cửa, là đây!"

"Cữu cữu?" Khương Xuân kinh ngạc thốt lên một tiếng, đó liền bật dậy, nhanh chóng chạy ngoài.

Khi mở cửa, nàng đối diện với vẻ mặt phong trần mệt mỏi của Trịnh Nghệ, bèn hỏi: "Cữu cữu, đến giờ ? Chẳng lẽ việc gấp?"

Giờ , nhà nào ăn tối sớm thì cũng tắt đèn ngủ từ lâu .

Trịnh Nghệ chỉ tay trái chiếc hòm gỗ hồng do tay cầm, hạ giọng : "Lư huyện lệnh sai mang lễ thọ đến, bảo lập tức đưa cho cháu rể."

Trong lòng Khương Xuân khẽ d.a.o động, chẳng lẽ Lư Chình Hành tin tức gì, lấy danh nghĩa tặng lễ thọ để bí mật truyền tin cho Tống Thời An?

Bằng , bình thường lễ thọ đều sớm gửi đến, năm nay kéo dài đến muộn thế ?

Cử chỉ lén lút, rõ ràng là chuyện.

Cũng , tính thì Ngũ hoàng tử giờ chắc đang bệnh nặng, sắp qua khỏi ?

"Cữu cữu mau trong." Khương Xuân mời Trịnh Nghệ , đó khóa cửa.

Khương Hà và mấy khác trong nhà đến sân nghênh đón.

Loading...